Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Chú Rể Của Tôi Bỏ Trốn Rồi
Chương 14
Đối diện với ánh mắt đầy sự vui sướng của Trình Việt Lâm, Nguyễn Chỉ Âm biết người này thích giả vờ khoe ân ái, thích đến nghiện rồi.Trước đó cô cũng có hỏi anh sao phải giúp cô đến vậy, Trình Việt Lâm giải thích là nếu đã kí thỏa thuận thì phải diễn cho tốt, không thể để lộ bất kì sơ hở nào, anh cũng không muốn giá cổ phiếu Lâm Hằng có biến động.Những lời của Lâm Tinh Phỉ nói lúc trước, trong mắt Trình Việt Lâm e là sẽ gây ảnh hưởng đến cổ phiếu của công ty anh vì vậy mới không vừa mắt đối phương.Nguyễn Chỉ Âm ngẩng đầu, đôi mi khẽ rung lên, trong lòng thầm thở dài, sau đó nắm lấy cánh tay đang vươn ra của người đàn ông.Lòng bàn tay ấm ấm, ngón tay thô ráp tựa như đang xoa nhẹ bàn tay cô, khiến cô cảm thấy ngứa ngứa nhưng đồng thời cũng giúp bàn tay lạnh lẽo của cô dần ấm áp hơn.Tần Quyết đăm đăm nhìn vào đôi tay đang nắm chặt của hai người, hàm dưới nghiến mạnh, cảm xúc mãnh liệt cuộn trào trong con ngươi tối đen như mực.Anh ta nắm chặt năm ngón tay, lạnh lùng ngẩng đầu lên hỏi :'' Trình tổng đây là có ý gì?.'''' Nhìn không ra à?'' Trình Việt Lâm cười nhẹ, nhướng mày dáng vẻ lưu manh nói:'' Đương nhiên là, đến đón bà xã tan làm rồi.''Hai tiếng bà xã của anh kêu thật tình cảm, lại thêm cái giọng điệu cố tình kêu cho người khác nghe, Nguyễn Chỉ Âm quả thật muốn thay đối phương đổ mồ hôi.Tần Quyết trước giờ tiến lui có chừng mực, hiếm khi nổi giận nhưng giờ đây anh ta hoàn toàn biến sắc, nét mặt căng thẳng, ánh mắt lạnh lẽo.Anh ta không tiếp tục đối đầu với Trình Việt Lâm nữa mà bước đến trước bắt lấy tay kia của Nguyễn Chỉ Âm nói :'' Chỉ Âm, anh đưa em về.''Đối phương nắm rất chặt, Nguyễn Chỉ Âm cố gắng hết sức mới thoát khỏi tay Tần Quyết, cô cau mày nhìn anh ta :'' Tần Quyết, tôi đã nói rồi, kể từ lúc anh không xuất hiện tại hôn lễ, chúng ta đã không còn quan hệ gì nữa.''Dù thế nào cũng đã quen Tần QUyết bao nhiêu năm thế nên cô hi vọng hai người có thể chia tay trong hòa bình nhưng rõ ràng đối phương không muốn cho cô cơ hội này.Chiếc Bentley to lớn đậu trước tòa nhà.
Nhà họTần, cho dù đã là đêm khuya, nhưng trong phòng khách vẫn sáng đèn như thường.
Chỗ huyền quan, tiếng mở cửa mới vừa vang lên, Tần Tương đã lập tức bước ra đón, giọng nói vừa nhẹ nhàng vừa uyển chuyển:'' Anh, anh về rồi.'' Dứt lời, cô em gái đưa lưng về phía phòng khách, sắc mặt rối rắm dùng tay ra hiệu cho anh trai. Ý bảo đối phương lát nữa trả lời cẩn thận.Tần Quyết trong nháy mắt hiểu ý em gái, gật gật đầu, đem áo khoác đưa cho mẹ Vương, sau đó thong thả bước bộ tới phòng khách.Mẹ Tần Phương Uý Lan đã ngồi ở sô pha chờ từ sớm, tư thế tao nhã đoan trang, vẻ mặt lại lạnh lẽo như đóng băng. Phòng khách vắng vẻ, Tần Tương đứng một bên với vẻ mặt khẩn trương, không khí xung quanh đầy áp lực. Vừa thấy con trai vào cửa, Phương Úy Lan đã bất mãn hừ nhẹ một tiếng, lập tức bắt đầu chất vấn: '' Mẹ nghe nói, con lại giúp Lâm Tinh Phỉ đầu tư phim điện ảnh?'' Mặt Tần Quyết không chút thay đổi ngồi xuống đối diện bà, gật đầu giải thích nói: ''Phim của Lương Tiêu không tệ, ông nội cũng rất thích.'' Thấy anh lấy ông già ra để giải vây, Phương Úy Lan nhíu mày trầm giọng nói:" Tần Quyết, con đừng hòng nghĩ rằng có thể lấy Lâm Tinh Phỉ, mẹ sẽ không để cô ta bước vào cửa nhà họ Tần đâu !'' Tần Quyết dừng một chút, nhớ tới lời nói của Nguyễn Chỉ Âm lúc nãy, sắc mặt lãnh lẽo kéo cà- vạt xuống, ngữ khí cũng buồn bực thêm vài phần: '' Mẹ yên tâm, con sẽ không lấy Lâm Tinh Phỉ.'' "Sẽ không?" Phương Úy Lan mỉa mai, tiện đà chất vấn:'' Vậy tại sao đang yên đang lành lại đi đào hôn, khiến cho Nguyễn Chỉ Âm trả lại cho Tần gia một nỗi nhục lớn như vậy?'' Phương Úy Lan coi trọng nhât là thể diện, lần này bộ mặt của Tần gia lại bị đứa con này ném đi không còn gì cả.Tần Quyết từ nhỏ đã xuất sắc, rất ít khi làm bà bận lòng, nhưng từ sau khi tốt nghiệp phổ thông, quan hệ mẹ con ngày càng trở nên căng thẳng. Bà xuất thân từ khuê nữ danh giá, coi trọng gia thế của con dâu, tuyệt đối không để cái loại tuyệt hậu như Lâm gia trở thành thân gia với nhà mình. Nếu nói Nguyễn Chỉ Âm bà còn chưa vừa ý thì với Lâm Tinh Phỉ, Phương Úy Lan nhìn đâu cũng không thuận mắt, thế nhưng lần đầu tiên con trai bà chống đối lại bà lại là vì người phụ nữ kia.'' Cánh con cứng rồi, mẹ không quản nổi nữa, nhưng mẹ nói con biết đời này mẹ sẽ không bao giờ nhận Lâm Tinh Phỉ làm con dâu nhà này!''Phương Úy Lan nói xong những lời này, thả ly nước trong tay xuống bàn, xoay người lên lầu. Tần Tương thấy mẹ đi rồi, lúc này mới dám bước tới, cô hơi bất mãn oán giận:'' Anh, rốt cuộc anh nghĩ gì vậy, Bởi vì anh bỏ trốn khỏi hôn lễ mà em không dám gọi điện cho chị Nguyễn.''Mặc dù cô không hi vọng quan hệ của mẹ với anh trai bế tắc mãi, nhưng đồng thời cô cũng không muốn Lâm Tinh Phỉ gả cho Tần Quyết, dù sao thì cô với Lâm Tinh Phỉ từ nhỏ đã không hợp nhau.Người phụ nữ kia luôn dùng thủ đoạn không nói thành lời, mượn cớ bản thân không hiểu chuyện lại còn có thể lấy lòng trước mặt anh trai. Chỉ là cô không thông minh như Lâm Tinh Phỉ, có ghét đối phương cũng vô dụng.Tần Quyết thở dài, cau mày giải thích: '' Anh không đào hôn, công ty có chuyện làm liên lụy Tinh Phỉ, anh nghĩ có thể nhanh chóng trở về, chỉ là lùi hôn lễ lại một ngày.'' '' Vậy rốt cuộc bây giờ anh thích ai? Sẽ không lọt vào cái hố của Lâm Tinh Phỉ nữa chứ, em không thèm chị dâu như cô ta đâu.!'' '' Đương nhiên là Chỉ Âm rồi.'' Vẻ mặt Tần Quyết đầy mệt mỏi dựa vào sô pha, xoa xoa Thái Dương.'' Tại sao mọi người đều cảm thấy anh sẽ lấy Tinh Phỉ?'' Ban ngày, câu nói kia của Nguyễn Chỉ Âm đã tát cho anh một vố đau, như là dùng dao đâm vào tim anh, anh dốc hết sức mới có thể giữ bình tĩnh không để bản thân thất thố trước mặt mọi người. "Từ nhỏ đến lớn, anh đối xử với cô ta còn tốt hơn cả với em.''Tần Tương khi còn bé luôn cảm thấy Lâm Tinh Phỉ mới là em ruột của Tần Quyết. sự bảo vệ của anh trai luôn chia làm hai nửa, phần nhiều hơn luôn dành cho Lâm Tinh Phỉ. Tần Quyết đứng dậy, nhìn em gái một cái, giọng điệu trấn an nói : '' Em quên chuyện hồi nhỏ rồi? Cả hai đều là em gái của anh, anh đối xử với em không tốt?''Hồi nhỏ, anh cùng Tần Tương vì một số chuyện phải đến ở nhà họ Nguyễn hai năm. Bà nội Nguyễn lúc đó rất quan tâm chăm sóc hai người, trước khi ra đi bà lão dặn dò Tần Quyết phải chăm sóc cho Lâm Tinh Phỉ. '' Nhưng anh từng hẹn hò với cô ta, anh sẽ yêu đương với em gái à!'' Nghĩ vậy, Tần Tương nhịn không được lầm bầm. '' Ngay cả em còn biết, năm đó vì chia tay với cô ta mà anh đau khổ mới xuất ngoại! Anh đó, yêu Lâm Tinh Phỉ đến mức mất khống chế.'' Tần Quyết sau khi nghe xong, thản nhiên nói một câu: '' Chuyện đó là có nguyên nhân. '' Tần Tương thấy anh im lặng, bèn ngầm hiểu nguyên nhân mà anh không muốn nhiều lời với cô trong miệng anh kia. " Hừ, lại có nguyên nhân, anh đã chọc chị Nguyễn giận chạy mất rồi.'' Tần Tương nghĩ đến nỗi khó xử của mình gần đây, cười cười, cố ý nói: "bây giờ người ta được gả cho người khác rồi, em xem anh xử lí kết cục này như thế nào!'Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenss.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.