Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Con Thiên Tài Và Bố Tổng Tài
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ý nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu, Đường Duy liền cảm thấy hoảng sợ. Cậu đã chuẩn bị tâm lí rất kĩ càng, cho dù bị Tô Nhan nhìn bằng ánh mắt hận thù đến cực điểm cậu đều chịu đựng được. Thế nhưng, hết lần này đến lân khác cô đều không cho cậu một cơ hội. Đường Duy đau đớn vô cùng: “Tô Nhan, anh không phải giả vờ làm người tốt để cầu xin em tha thứ. Hôm nay anh chỉ tiện đường qua đây mà thôi, thật sự anh không phải giả vờ…em nhìn anh một cái được không, chỉ nhìn một cái thôi” Giọng cậu run run, Lam Thất Thất thấy được điều này. Vốn dĩ cô ấy định mở miệng đuổi khách nhưng không biết tại sao lời đã đến miệng lại không thốt ra được. Lam Thất Thất nghẹn họng một lúc lâu. Tại sao? Lam Thất Thất siết chặt bàn tay, tự hỏi. Cô ấy rõ ràng là cảm thấy đau lòng vì Tô Nhan, mãi mãi đứng về phía Tô Nhan cơ mà. Lòng Tô Nhan đã nguội lạnh như sỏi đá, cho dù bão táp mưa sa cũng không bào mòn được ý chí của cô. Thâm tâm lạnh lẽo, sức sống chẳng còn. ‘Vậy mà tại sao chỉ vì vài câu nói của Đường Duy, dường như đã làm vỡ vụn trái tim sắt đá của cô? Sự im lặng của Tô Nhan đối với Đường Duy chính là cự tuyệt. Còn gì đau lòng hơn khi bị cự tuyệt bằng thái độ im lặng không đếm xỉa đến đối phương. Đây rõ ràng là sự lựa chọn lạnh lùng, vô cảm đến nhường nào. Cậu cười khổ coi như đã hiểu, nhưng hốc mắt vẫn không tránh khỏi đỏ lên. Bây giờ bên cạnh cô đã có Trì Liệt vai rộng tay dài lại nhiệt tình hăng hái che chở, giúp chắn hết mọi bão táp phong ba thì cho dù cậu có bản lĩnh lớn đến đâu cũng chẳng để làm gì.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenss.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.