Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Đèn Lồng Hoa Lệ
Hai mắt Đại Ngâu đỏ rực, nó chồm người về phía trước, đánh hơi một cái rồi bắt đầu co chân chạy. U Tịch phía sau bay theo Đại Ngâu, bọn họ chạy về hướng tàu hoả hỏng đang nằm trên đường ray. Dưới ánh trăng, những âm hồn trắng toát đứng đầy rẫy ở thân tàu, trên nóc tàu và trãi dài ra đến đường ray. Thậm chí còn có những âm hồn bay bay xung quanh tàu.Tuy bọn họ đều trắng toát, nhưng mà mỗi âm hồn mỗi khác nhau, khắc hoạ lại hình ảnh lúc chết, muôn hình muôn vạn.“Sao cái bọn này không chịu xuống dưới đi, rốt cuộc Âm Sai và Phán Quan làm việc kiểu gì vậy chứ?” U Tịch lẩm bẩm chửi rủa, Đại Ngâu đứng bên cạnh nhịn không được mà nói: “Nếu bọn họ làm được thì đâu cần cô làm gì!”“Không cứu chồng sắp cưới của cô à?”Lại là tiếng của oán linh, không rõ phát ra từ đâu.“Sao bổn toạ phải cứu loài người? Mục tiêu của bổn toạ là ngươi đó!”Oán linh kia nghĩ rằng một chút âm hồn này sẽ cản được U Tịch sao? Cô ta không biết rằng, U Tịch không hề có lòng thương xót, bởi vì cô không có trái tim.Đám âm hồn xúm lại gào rú, như thể U Tịch là người ném bom vào tàu của bọn chúng năm đó vậy. Mười âm hồn, một trăm âm hồn. Dưới đất xung quanh từ từ ngoi lên, từ trong rừng cây đi ra, con số lên đến hàng ngàn. Cũng dễ hiểu, nơi này là đèo dốc núi đồi, việc sảy chân chết là việc bình thường. Nhưng bọn chúng dường như không một ai được Âm Sai dẫn đường. Vì vậy vất vưởng trên trần gian rất lâu, dần dần bọn chúng không còn nguyên vẹn nữa.“Để ta xem, hồn chủ U Tịch mà người người kính sợ có bao nhiêu bản lĩnh.”Lại là giọng của Oán Linh, Đại Ngâu đã nhe hàm răng nhọn hoắc ra nhìn xung quanh gầm gừ. U Tịch nhìn lên trời, mây đen vần vũ đang che khuất ánh trăng, chửi một tiếng “Con đàn bà điên!”. Sau đó cô nhắm nghiền hai mắt, cúi mặt xuống rồi chậm rãi mở mắt ra. Hai đốm lửa màu tím nổi lên trong mắt cô, là Tử Ly hoả.U Tịch chớp mắt một cái, hai ngọn Tử Ly hoả đang to lớn dần lên như muốn thoát ra ngoài. Cô đang định thiêu rụi hết hàng ngàn âm hồn này, vì vậy mới dùng đến Tử Ly hoả. U Tịch hướng về rừng cây, cô chớp mắt một cái, hai ngọn Tử Ly hoả phóng đại hướng về đó thêu rụi gần trăm âm hồn. Bọn họ kêu gào thảm thiết, âm thanh kia đã kích thích những ân hồn khác. Một số muốn tấn công U Tịch, ngược lại một số khác lại muốn tìm chỗ chui trở xuống.“U Tịch hồn chủ, không ngờ cô lại tàn nhẫn như vậy. Không phải bọn chúng thấy ngươi như thấy người cứu rỗi sao?”Giọng oán linh vang lên, U Tịch không đáp lời nhưng hai tay cô đang dần giơ lên ngang vai. Trên hai bàn tay ấy đang đựng hai ngọn Tử Ly hoả cực lớn. Chúng âm hồn nhìn thấy hai ngọn lửa màu tím đang cháy phừng phừng trong đêm, ai nấy đều sợ hãi mà tru tréo rên rỉ.U Tịch không có trái tim, cô ấy không có lòng thương cảm. Cô ấy chỉ biết hoàn thành nhiệm vụ mà thôi.Chớp mắt, xung quanh nơi ấy được soi sáng bởi một màu tím chết chóc tang thương. Một con chó Địa Ngục to lớn, hai mắt tỏ ngầu đang hung tợn nhe răng nanh gầm gừ. Một U Tịch tay nâng Tử Ly hoả và hàng ngàn âm hồn đang sợ hãi tru tréo.Đột nhiên từ phía tàu hoả có âm thanh be bé vang lên, U Tịch quay đầu lại. Trong ánh lửa tím trong mắt cô hiện lên hình ảnh của Lê Thiên Chí. Trong âm thanh be bé kia, rõ ràng là đang vang xin U Tịch đừng đốt lửa nữa.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenss.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.