Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Dụ Dỗ Đại Luật Sư
Nhưng mà Hoắc Anh Tuấn không có tức giận. Cô nhìn thấy Hoắc Anh Tuấn nắm chặt trong tay túi to kia, cả gân xanh ở tay và lưng đều nổi lên. Nhưng mà anh cũng không có tức giận, mà chỉ để đồ đặt lên bàn trà. Dáng vẻ nhỏ bé nhẫn nhịn, suýt chút nữa đã khiến cho mắt của người quần chúng như Lâm Minh Kiều muốn mù. Hoắc Anh Tuấn mở ra một con tôm càng. Mang bao tay vào, lột từng bước. Mùi hương bên trong đầu tôm xông vào mũi khiến cho dạ dày của Khương Tuyết Nhu và Lâm Minh Kiều nhộn nhạo cả lên. “Hoắc Anh Tuấn, nếu anh muốn ăn thì có thể đi ra ngoài ăn được không.” Khương Tuyết Nhu bất đắc dĩ nói. “Anh lột cho em, lột trước cái đã.” Hoắc Anh Tuấn cũng không thèm ngẩng đầu nói: “Em không ăn cũng không sao, dù sao thì anh cũng lột sẵn rồi.” Khương Tuyết Nhu: “... Đúng lúc này, ở ngoài cửa lại có thêm một người nữa tới thăm bệnh, là Sở Văn Khiêm, trên tay ôm một bó hoa hồng màu hồng nhạt cùng với một chút đồ bổ cười hết sức ân cần nói: “Ai chà, Tuyết Nhu, chúng ta lại gặp nhau rồi.” “Sở Văn Khiêm, anh tới đây làm gì?” Vẻ mặt Khương Tuyết Nhu đen lại. Nguyên một đám chướng mắt tại sao lại chạy tới nơi này: “Minh Kiều, cô biết cô ta sao?” “Biết cái đầu anh đấy." Lâm Minh Kiều trợn mắt nói. Sở Văn Khiêm lại giống như là không nghe thấy, cười nói: “Tôi tới thăm cô Lâm, hiện giờ cô Lâm là con gái nuôi của nghị viên Tống, chú của tôi và bộ trưởng Tổng cũng có qua lại với nhau, cho nên để tôi qua đây thăm một chút.” Chủ của anh ta nói ở đây là Sở Minh Khôi. Khương Tuyết Nhu lập tức có thể đoán ra được, chắc hẳn là nhà họ Sở muốn nhân cơ hội này để bắt kịp với Tổng Nguyên, Lâm Minh Kiều là một cái cửa mới để đột phá. Cô hoàn toàn không biết nói gì nữa, người ở nhà họ Sở toàn là những người không biết xấu hổ. Tiếp theo Sở Văn Khiêm lại mang theo vẻ mặt của một quý ông nói: “Không ngờ rằng so với ảnh chụp thì ở ngoài cô Lâm đẹp hơn rất nhiều, cho dù ngã bệnh nhưng vẫn khiến cho con tim của người ta đều đập thình thịch “Xuỷ. Đột nhiên Hoắc Anh Tuấn đang ở một bên lột tâm thì xuỳ một tiếng. Sở Văn Khiêm bực bội trừng mắt nhìn anh một cái nói: “Hoặc Anh Tuấn, anh chạy tới chỗ này làm gì, theo như tôi được biết, trước kia anh đã giúp đỡ Nhạc Trạch Đàm để làm tổn thương cô Lâm mà, loại người như anh thì làm gì có tư cách để ở lại chỗ này. “Người ta cũng chưa đuổi tôi đi, anh gấp gáp cái gì, sợ mình không được trở thành con rể của con gái nuôi của tổng thống sao. Hoặc Anh Tuần cau mày sắc bén, biết rõ rằng tập đoàn Hoặc thị đã sớm nghèo túng rồi, nhưng một phong thái tao nhã cùng với đôi mắt sắc bén kia vẫn khiến cho Sở Văn Khiêm có chút lúng túng. Lâm Minh Kiều và Khương Tuyết Nhu cũng đều choáng váng, Khương Tuyết Nhu nói thẳng: “Sở VănClick Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenss.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.