Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Mỗi Lần Đều Là Tôi Nằm Không Cũng Trúng Đạn
Dịch: Lạc Đinh ĐangÁm Nhất vừa thấy Trương thị hành lễ với y, vội giả thành dáng vẻ tình cờ gặp, cười nói: "Thì ra là Đại tẩu Trương gia! Từ biệt ở cửa thành tới nay không ngờ lại gặp nhau ở đây, xem ra đã thu xếp ổn thỏa rồi. Đại tẩu không cần khách khí, vốn là tiện tay mà thôi, sao nhận được lễ lớn như vậy của Đại tẩu."Trương thị nghe vậy gật đầu đáp: "Khéo thật, đại gia đang đứng trước cửa nhà ta. Sau khi vào kinh ta và Tiểu Ngũ Tử vẫn luôn thuê nhà này ở lại.""Ồ?" Lão hồ ly Ám Nhất ra vẻ ngạc nhiên, cười nói: "Hôm nay ta tới đây chơi với bạn, không ngờ hụt mất, đang tính thất vọng quay về, không ngờ lại tình cờ gặp Đại tẩu, xem ra chuyến này không mất công."Trương thị nghe y nói vậy liền có chút khó xử. Bà muốn mời y vào cửa, lại cảm thấy một quả phụ như mình mà chủ động mời nam nhân tới cửa thì thật không hợp. Nhưng Ám Nhất đã giúp đỡ hai mẹ con bà, nếu cửa nhà cũng không cho vào thì quá tuyệt tình rồi.Nghĩ một lát, Trương thị vẫn cười nói với Ám Nhất: "Nếu đại gia không chê, mời ngài vào uống chén nước nghỉ chân một chút." Dứt lời mở cửa, mời Ám Nhất vào nhà.Ám Nhất không khách khí chút nào, ôm quyền với Trương thị rồi nghênh ngang bước vào sân. Dường như y vốn không cân nhắc việc mình là một nam nhân lại tùy tiện chạy tới nhà quả phụ thì có gì không ổn.Sau khi Trương thị mời Ám Nhất vào cửa liền bày ghế trong sân mời hắn ngồi. Vì tránh hiềm nghi, Trương thị đẩy rộng cửa lớn ra cho người qua đường bên ngoài nhìn rõ từng cử động của người trong sân. Ám Nhất thấy bà làm vậy, biết bà muốn tránh hiềm nghi, cũng cười cười không nói lời nào, yên lặng ngồi trong sân.Trương thị quay người vào phòng bếp, nhìn khắp xung quanh. Nhà chỉ có bốn bức tường, không có gì có thể chiêu đãi Ám Nhất, chỉ có thể đun ấm nước, dùng bát bưng ra cho Ám Nhất.Ám Nhất cũng không chê, vừa bưng bát lên uống vừa cười nói: "Đại tẩu Trương gia, Tiểu Ngũ Tử nhà ngươi đi đâu rồi?"Thấy Ám Nhất hỏi con mình, trên mặt Trương thị lộ ra nụ cười ôn nhu, đáp: "Nó bắt đầu đi học việc, đứa bé kia sợ ta quá vất vả nên tìm một chân làm học đồ ở Trạng Nguyên Lâu, ngày nào cũng đi sớm về trễ, bảo là muốn kiếm tiền nuôi sống ta.""Ồ? Làm học đồ à..." Ám Nhất đặt bát xuống, mắt không nháy một cái nhìn chằm chằm khuôn mặt Trương thị, đột nhiên hỏi: "Ta rất muốn biết, cô bé là nữ hài tử trong nhà thì làm... học đồ thế nào?"Trương thị nghe vậy sắc mặt đại biến, lao tới trước sân “Rầm” một tiếng đóng chặt cửa lớn, sau đó quay người dựa lưng vào cửa, vẻ mặt căng thẳng nhìn chằm chằm Ám Nhất, không nói một lời, trên trán toát mồ hôi.Ám Nhất chăm chú nhìn mặt Trương thị, không bỏ sót bất kỳ biểu cảm nào, hai người cứ yên lặng giằng co như vậy. Sau nửa ngày, Trương thị phá vỡ trầm mặc trước. Bà có phần cầu xin nhìn Ám Nhất, trong mắt rưng rưng, có chút nghẹn ngào cất tiếng: "Đại gia, chuyện này đều là lỗi của ta. Nếu không phải do ta vô dụng, chuyện này cũng không..."Ám Nhất không nói lời nào, gật đầu nhìn Trương thị, đợi bà nói tiếp. Nhưng y không ngờ Trương thị đột nhiên bưng mặt, suy sụp khóc lớn, vừa khóc vừa nói một cách mơ hồ: "Đều tại ta! Đều tại ta! Ta khắc chết cha con họ, còn hại nữ nhi bị lui hôn vô cớ!!! Ta vô dụng không bảo vệ được nữ nhi của ta, cũng không bảo vệ được chính mình! Ta không có năng lực nuôi sống con mình..."Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenss.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.