Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Quái Phi Thiên Hạ
Không chỉ có cùng thôn, còn có một chút quan hệ thân thích. Đoàn Thác lúc còn rất nhỏ, người trong nhà không có phòng bị, không cẩn thận để hắn nghe được chuyện này. Sau này khi Đoàn Thác lớn lên, mọi việc không được thuận, lại gặp Hồng Đồ, hắn mới nhớ tới chuyện này, hơn nữa còn dựa vào chính mình tra ra được.Tới năm mười mấy tuổi, hắn dám tới cửa uy hiếp Hồng Chinh, do đó được Hồng Chinh trợ giúp, cho hắn đi học, đọc sách tập võ, an bài hắn ở quân doanh, nhưng sau mỗi ngày Đoàn Thác nhìn Hồng Đồ được gọi là thiếu gia, mà hắn vẫn chỉ là một kẻ hèn, trong lòng không thể trấn tĩnh?Vì thế, hắn âm mưu tiếp cận tỷ tỷ Hồng Đồ, nữ nhi của Hồng Chinh. Đợi tới khi Hồng Chinh phát hiện, nữ nhi của ông đã lâm vào lưới tình, lại vì Đoàn Thác hiếp bức. Đoàn Thác ở trước mặt Hồng phu nhân thể hiện mình là người trung thành đáng tin cậy, tựa như Hồng Chinh thời niên thiếu, Hồng phu nhân thấy có cảm tình với hắn. Cũng để giữ sức khỏe cho phu nhân, Hồng Chinh không thể lật tẩy bản mặt thật của Đoàn Thác, khuyên nữ nhi nhưng không có kết quả đành phải gả cho Đoàn Thác.Đoàn Thác sau khi lấy được vợ, tự nhiên là xuôi gió xuôi nước...“Hồng lão tướng quân thật là hán tử.” Đối với Hồng Chinh, Dạ Dao Quang tràn đầy khâm phục.Cùng một xuất thân, cùng một cảnh ngộ, nhưng Đoàn Thác cùng Hồng Chinh căn bản không thể đánh đồng. Hồng Chinh một mảnh ái thê chi tình, thế gian hãn hữu.“Nếu không có Hồng lão tướng quân, ta cũng sẽ không trợ giúp hắn giúp một tay.” Tuy rằng thỏa hiệp với Hồng Chinh không phải là tác phong của Ôn Đình Trạm. Nhưng Ôn Đình Trạm không thể đứng nhìn, chính vì Hồng Chinh đối đãi với thê tử với toàn bộ sự chân thành làm Ôn Đình Trạm cảm động.“Cho nên, muội mới nói đáng tiếc cho Hồng lão tướng quân.” Dạ Dao Quang nói.“Hồng lão tướng quân là một lòng muốn chết.” Ôn Đình Trạm nói với Dạ Dao Quang, “Hồng phu nhân năm trước qua đời, Hồng lão tướng quân đã không thiết sống, nhưng Đoàn Thác vẫn còn, hắn lại đã là thủy sư đề đốc, Hồng lão tướng quân lo lắng cho mấy hài tử của mình mới có thể sống đến hôm nay. Lúc lão tướng quân tự tay giết Đoàn Thác, tâm nguyện cũng đã hoàn thành, bằng không lấy thân phận thân chủ cùng chủ soái, Hồng lão tướng quân làm sao có thể chết ở đại chiến như vậy. Lão tướng quân vì nước hy sinh thân mình chẳng những có thể giết Đoàn Thác mà không làm bệ hạ trách tội, còn có thể để bệ hạ cảm niệm sự hy sinh của mình, nhanh chóng bổ nhiệm Hồng Vận làm đề đốc.”“Được rồi, muội đã hiểu, chết có ý nghĩa đúng không?” Dạ Dao Quang hữu khí vô lực liếc mắt nhìn Ôn Đình Trạm, “Mọi người là người trong quan trường, không biết có mệt tới chết không a, sinh tử đều phải tính toán.”“Người khi còn sống, ai không tính qua?” Ôn Đình Trạm bỗng nhiên hỏi ngược lại.Dạ Dao Quang một nghẹn, giống như mỗi người hàng ngày đều phải tính qua. Nếu không tính tiền tài, quyền thế, tình cảm, cũng phải tính ngày...“Ta nói không thắng chàng.” Dạ Dao Quang quay ngoắt.Ôn Đình Trạm cười ôm Dạ Dao Quang vào lòng, cúi đầu khẽ hôn lên trán nàng. Bọn họ cả hai đều không tiếp tục nói, chống dù, đón gió tuyết, đứng ở sàn tàu. Gió lạnh như băng thổi lên áo bào bọn họ, hỗn loạn mái tóc nhưng lại thổi không đươc tình cảm giữa hai người.Linh ngọc xuất hiện trên vô danh đảo, khoảng cách với Lưu Cầu cũng bốn canh giờ thủy lộ, không tính quá xa, Dạ Dao Quang cùng Ôn Đình Trạm sau khi dùng xong bữa trưa thì xuất phát, lúc chạng vạng đến nơi.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenss.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.