Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Quái Phi Thiên Hạ
Lời của Dạ Dao Quang dựa trên câu thoại của Mặc Tân, nhưng Mặc Tân nói toàn bộ mọi người còn nàng nói các môn phái, trực tiếp đem Mặc Hành phủi đi!Mặc tộc các ngươi cũng đã ra người a, cũng nên đến phiên người khác vào mới đúng. Nàng cùng Tô Bát kết minh vào đảo, nhưng cũng không chung một môn phái. Nói nàng chiếm tiện nghi? Chính là các ngươi đi trước, các ngươi đã chiếm tiện nghi cả đoạn đường, chẳng lẽ nàng lại không được sao?Đám người Mặc tộc bên kia mặt đỏ như gấc, mắt thấy chỉ cần Mặc Hành ra tay, thu lại Ngọc Hoàng khẳng định dễ như trở bàn tay, nhưng giờ phút này đây bọn họ cho dù da mặt có dày cỡ nào cũng không mở miệng được, bằng không đến lúc đó hai huynh đệ bọn họ thật sự bị trọng thương, chỉ sợ tất cả mọi người ở đây sẽ không đứng nhìn Dạ Dao Quang đi tranh đoạt!Đáng tiếc hai người nghẹn quá hóa nội thương, cũng không có người để ý tới bọn họ, Nguyên Dịch thì nhíu mày nhìn về phía Dạ Dao Quang: “Dạ cô nương, tu vi của ngươi...”Luyện hư kỳ, nơi này ngoại trừ Ôn Đình Trạm là phàm nhân, còn lại có ai thấp hơn nàng? Đương nhiên, Nguyên Dịch không phải là khinh thường nàng, đây vẫn thật sự là hảo ý, tuy rằng Ngọc Hoàng oán chi linh lần nữa bị tiêu hao, nhưng Đại Thừa kỳ cũng mới tiêu hao được một nửa, một nửa còn lại chỉ sợ Dạ Dao Quang không ngăn cản được.“Trừ ma vệ đạo, chính là lương tri cũng như bổn phận của tu luyện giả chúng ta.” Dạ Dao Quang lời nói có thể nói dõng dạc sánh bằng Mặc tộc, hiên ngang lẫm liệt, “Không thể bởi vì nhìn thấy nguy hiểm liền bỏ mặc, con người của ta không có ưu điểm nào khác, chỉ có duy nhất một tinh thần dám hy sinh. Đương nhiên, loại tinh thần này, Nguyên công tử là người nguyên tắc phi phàm, tất nhiên là vô pháp lĩnh hội.”Như thế nào nghe không ra là Dạ Dao Quang đang trần trụi châm chọc hắn? Nhưng Nguyên Dịch cũng không so đo: “Ta nguyên vốn định chính mình đi, nếu như Dạ cô nương có gan hy sinh kính dâng, ta đây há có thể ngáng đường Dạ cô nương chương hiển đại nghĩa.” Nói xong, Nguyên Dịch liền nhường đường, “Dạ cô nương, mời đi.”Dạ Dao Quang không khách khí với hắn, nhường hắn đi, hắn nghĩ đến mỹ cảnh gì thế, nhiều người như vậy mở đường cho hắn, thay phụ tử bọn họ tiêu tai cũng liền không tính, còn muốn làm áo cưới cho nữa sao? Thực sự không biết xấu hổ!Khinh thường tu vi của nàng?Chẳng lẽ chưa từng nghe qua một câu nói sao?Tu vi không đủ, thì đã có bảo vật!Dạ Dao Quang cứ như vậy bước đi nghênh ngang qua ánh mắt đám người Mặc tộc đang hận nghiến răng nghiến lợi, thẳng tới phía trước Ngọc Hoàng, Thiên lân trong tay nàng trượt xuất chưởng tâm, chớp mắt khuếch đại thành vô số đao, âm hàn sát khí trực tiếp bão táp đi ra.“Vũ khí của nàng mang sát khí!” Mặc Tân có chút không thể tin.Giống như người tu luyện dùng sát khí làm binh khí, cũng đều là ma tu a, bởi vì sát khí cần khí Âm sát tẩm bổ! Nhưng hắn biết rõ, Dạ Dao Quang không phải ma tu. Hơn nữa còn là ngược lại. Chẳng những không phải là ma tu mà còn là một người tu luyện sạch sẽ có mức quá đáng. Bởi vì hắn đang ở đỉnh Đại Thừa kỳ, sắp tới sẽ vào tu vi Độ Kiếp kỳ, rõ ràng có thể nhìn thấy Dạ Dao Quang trên người có một cỗ khí như có như không, người bình thường nhìn sẽ không thấy ánh sáng, ánh sáng này chính là công đức quang hoàn!Công đức quang hoàn muốn có cần phải tích lũy vô số công đức mới có thể đủ ngưng tụ. Loại hào quang này, dù là tu luyện giả sống trên trăm tuổi, nhưng phải là làm việc nhân thiện đến cực điểm mới có được, Dạ Dao Quang mới hai mươi mấy tuổi, thế nhưng đã có được công đức quang hoàn!Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenss.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.