Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Quái Phi Thiên Hạ
Sự tình Dạ Dao Quang phá huỷ Mặc tộc trong giới tu luyện cứ như vậy giống như luồng cuồng phong trên biển lớn, tuy rằng khởi đầu là cơn lốc mãnh liệt nhưng đến cuối cùng chỉ còn vương lại vài cơn gió. Những nơi khác trên đường cơn gió lốc đi qua vẫn bình tĩnh vô vết như cũ.Mà lúc này Dạ Dao Quang đã được Mạch Khâm đưa đến Duyên Sinh quan. Kinh mạch Dạ Dao Quang vốn bị hao tổn, chính Mạch Khâm cưỡng chế khí Ngũ hành làm nàng thức tỉnh, mục đích chính là ngăn lại Ôn Đình Trạm, nhưng thân thể của nàng vốn chỉ có chút liền suy yếu, trọng thương chưa trị, lại bởi vì nhìn thấy Ôn Đình Trạm nhập ma giết nhiều người như vậy, nhất là nếu như không nhanh chóng giải quyết Mặc tộc, sẽ hậu hoạn vô cùng, nên đã quyết hấp thu Ngọc Hoàng mà tiến thẳng lên Độ Kiếp kỳ.Việc này không giống như dục tốc bất đạt, nhìn trong nháy mắt có thể tiến một bước dài, kỳ thực là đem mọi thứ căn bản xây dựng hủy hoại, nàng vì không muốn chính mình nổ tan xác bạo hồn mà chết, lại không để ý đan điền đau xót, cường thế đem Ngũ hành chi linh trong cơ thể truyền qua Trường Mao Ngư cùng hồn giao long.Lại cùng hồn giao long trải qua một hồi lôi kiếp, nếu không nhờ giao long đã thành chân long kia đỡ cho một cỗ thần lực, chỉ sợ nàng sớm đã mất hồn mất vía. Nhưng dù là như thế, thân thể Dạ Dao Quang cũng đã đổ nát đến mức Mạch Khâm không thể xuống tay cứu trị, không chịu được bất kỳ gió táp mưa sa, liền ngay cả linh lực cũng không dám rót vào.“Là ai đã cứu ta?” Dạ Dao Quang đã tỉnh lại, lúc này đã là mùa xuân tháng hai, thân thể của nàng suy yếu, muốn cử động cũng không được, chỉ có thể nhờ Càn Dương nâng đỡ dậy. Về việc Càn Dương ở đây chính là sau khi biết tin, lập tức chạy vội tới Duyên Sinh quan, chăm sóc ở bên cạnh Dạ Dao Quang, lúc này, đã là sự tình rất lâu sau của Dạ Dao Quang.“Là Nguyên Dịch cầu Nguyên Đỉnh chân quân cứu ngươi, về phần cứu như thế nào chúng ta đều không biết.” Càn Dương lắc đầu.Tình huống lúc đó của Dạ Dao Quang có bao nhiêu nguy cấp, quả thực là làm mọi người sợ tới mức sắc mặt tái nhợt. Dạ Dao Quang vốn là bởi vì bị linh phá tan căn bản mà thương, lại đưa vào Ngũ hành chi linh, cho dù là Ngũ hành chi thủy chi linh ôn hòa nhất cũng chịu không nổi, chỉ làm thương càng thêm nặng.Ngay cả Thiên Cơ chân quân cũng bó tay không có cách. Lúc bọn họ gấp đến độ không biết làm như thế nào cho phải, Nguyên Dịch chạy tới, trực tiếp quăng cho đám người Mạch Khâm một câu nói: “Nếu không muốn Dạ Dao Quang chết, mau đem Dạ Dao Quang giao cho hắn.”Tình huống đã như vậy, bọn họ cũng không còn cách nào, cuối cùng Thiên Cơ chân quân làm chủ, đem Dạ Dao Quang giao cho Nguyên Dịch. Nguyên Dịch đưa Dạ Dao Quang đi, mười ngày trước mới đưa Dạ Dao Quang trở về. Điều đáng ngạc nhiên là, Dạ Dao Quang chẳng những bảo vệ được tánh mạng, ngoại trừ tu vi hoàn toàn không còn, thể chất không bị phế đi, hơn nữa chính là còn có thể tu luyện!Còn Ôn Đình Trạm sau khi Dạ Dao Quang bị đưa đi, ma tính trong cơ thể hắn được Thiên Cơ chân quân rút ra toàn bộ. Thiên Cơ chân quân cũng không giết chết Ma quân, mà Ma quân cũng nói cho toàn bộ mọi người quan hệ của hắn cùng Ôn Đình Trạm, còn có Mạch Khâm làm chứng. Thiên Cơ chân quân lấy Âm châu của Dạ Dao Quang, tương trợ Ma quân một lần, giúp hắn ngưng tụ chân hồn, không phải chỉ trả một luồng thần thức, việc này xem như là trả hắn ân tình còn thiếu của Ôn Đình Trạm, Duyên Sinh quan tất nhiên không chung đường với ma vật. Vì thế sau khi Ôn Đình Trạm tỉnh lại, Ma quân đã bị đuổi đi.Tin tức tốt duy nhất chính là ở trong điện Ngọc Hoàng, ngoại trừ Mặc Không Tư bị Ôn Đình Trạm giết chết, những người khác đều là Ma quân giết. Mặc Không Tư đối với Ôn Đình Trạm cùng Dạ Dao Quang vốn có sát tâm, cũng đã trả giá cho hành động của mình, cho nên Ôn Đình Trạm không bị dính sát nghiệt.“Sư phụ yên tâm đi, sư nương là sạch sẽ.” Nói xong, Càn Dương cười nói với Dạ Dao Quang nói.“Kể cả tính Ôn đại nhân giết người, cũng sạch sẽ hơn ngươi.” Thanh âm thanh thúy truyền vào.Lông mày Càn Dương xoắn lại đến thắt nút, Dạ Dao Quang ngẩng đầu liền nhìn thấy Chử Phi Dĩnh đang bưng một mâm đồ đi vào. Chử Phi Dĩnh lại ở chỗ này, chính là có một chuyện xưa. Cũng không biết vì nguyên nhân gì mà Càn Dương làm Chử Phi Dĩnh mất tích, Chử gia tìm không được người, Càn Dương biết sự tình nháo lên rồi liền tự mình đi tìm. Cũng may hắn tự mình đi, ban đầu Chử Phi Dĩnh chính là chạy đến thôn trang phía bên cạnh để giải sầu, lại đụng phải tiểu yêu, bị bắt đi.Càn Dương vừa mới cứu Chử Phi Dĩnh, liền nghe tin Dạ Dao Quang gặp chuyện không may, làm sao còn có thời gian rỗi đưa Chử Phi Dĩnh trở về, rừng núi hoang vắng lại không thể ném nàng ấy ở lại, liền đem nàng đi cùng tới Duyên Sinh quan, vừa vặn Dạ Dao Quang là nữ tử, vẫn nên có nữ tử chiếu cố, Chử Phi Dĩnh cứ như vậy lưu lại.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenss.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.