Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Quái Phi Thiên Hạ
“Bát cô nương, sao lại bị ngã, có bị thương không, mau để nhũ mẫu xem thử nào.” Lúc này một phụ nữ lớn tuổi chạy đến, phía sau bà là hai nha hoàn cũng chạy đến cùng lúc, đỡ cô gái dậy, sắc mặt hai người đều vô cùng hoảng hốt.“Nhũ mẫu, con không sao, lúc nãy con thấy hoa bên này nở rất đẹp nên đi qua đây, nhất thời bất cẩn đụng trúng vị muội muội này, Lâm Hạnh, Lâm Đào, còn không mau đi đỡ vị muội muội này đứng dậy đi.” Cô gái đó vội dặn dò nha hoàn đang đỡ mình.Hai nha hoàn đang định đến đỡ thì Dạ Dao Quang giơ tay ngăn lại: “Không cần, ta tự đứng dậy được rồi.”Dạ Dao Quang đưa một tay về phía sau lưng, giấu món đồ vào tay áo, tay kia mới từ từ chống xuống đất đứng dậy. Cô gái đó nhìn thấy dưới đất không có gì mới thở phào nhẹ nhõm, nhìn Dạ Dao Quang với ánh mắt cảm kích, bước đến nắm tay cô: “Muội muội, quả thật xin lỗi, ta nhất thời tham ngắm hoa không để ý đến muội, ta là Bát cô nương của Mạnh gia ở Lô Lăng, sau này nếu muội có việc gì cần giúp đỡ cứ đến tìm ta.”Đúng là một cô gái thông minh, dùng cách quang minh chính đại này cho cô một lý do để truyền đạt thông tin và liên lạc cô ta, hơn nữa trong lúc nắm tay cô, cô gái đã mượn khăn tay che đậy đưa cho cô một nguyên bảo mười lượng.“Muội nhớ rồi.” Dạ Dao Quang nhận nguyên bảo, nhìn cô gái nháy mắt tinh nghịch: “Tỷ tỷ có thể cho muội biết tỷ sinh năm nào không?”Mọi người đều không ngờ Dạ Dao Quang lại hỏi vấn đề này, do có việc cần nhờ vả, Mạnh Bát cô nương cũng không giấu giếm: “Tỷ sinh năm Quý Mùi.”Năm Quý Mùi, tuổi Dê, năm nay mười lăm tuổi, tuổi mụ mười sáu, là mạng dương liễu mộc hoặc thủy dương. Đang độ tuổi cặp kê, tại sao lại có diện tướng đột tử?“Nếu tỷ tỷ tin, trong vòng ba ngày tuyệt đối không được đi về hướng đông.” Dạ Dao Quang để lại câu này rồi quay người bỏ đi.Cô gái này lương thiện, phẩm chất cũng khá tốt, cô xem như làm việc thiện nhắc nhở cô một câu, tránh được hay không thì phải xem số mệnh của cô ta.Dùng thần toán giải thích phong thủy, tám vốn dĩ là Dê trong mười hai con giáp, cô gái này trong gia đình cũng xếp thứ tám, vừa hay lại sinh vào năm Quý Mùi, về mặt phương vị thuộc hướng nam tây, ngay hướng đông chính là tử địa.Hứng thú ngắm hoa đã mất hết, người dám xưng là người Mạnh gia Lô Lăng, chỉ có người trong tộc huyện lệnh Lô Lăng - vị tiến sĩ thứ mười một từ khi khai quốc đến nay, tổ tiên từng có ba vị quan tam phẩm trở lên, gia chủ đương nghiệm chính là hộ bộ thị lang Mạnh Thái Các. Người như vậy, trông lại không giống cô nương dòng bên sống gửi nhà người hoặc bị thất sủng, tại sao lại phải cầu xin đến một bé gái không quen biết chứ?Không lẽ là vì cô quá xinh đẹp? Nên hoa thấy hoa nở, người thấy người mến?Được rồi, cô không thể không thừa nhận là vì cô nghèo, nhận tiền tài của người giúp người giải trừ tai họa, cô đã nhận tiền tài, tất nhiên sẽ làm việc, nếu không cô gái đó đã nói rõ cô ta là tiểu thư Mạnh gia, muốn tìm được cô giải quyết cô là chuyện rất dễ dàng, cổ nhân không hề đơn giản, một cô gái mười sáu tuổi, trong câu nói chứa ẩn ý, trong nỗi hoang mang vẫn có thể chu toàn đến vậy.Rời khỏi vườn hoa sen, Dạ Dao Quang tìm được một đình nhỏ không người, từ tay áo lấy lá thư ra, lúc nãy khi cầm trên tay cô đã biết đây là một lá thư. Trên lá thư này chỉ có tên người nhận, không có bất kỳ lạc khoản nào, nét chữ vừa nhìn vào đã thấy không phù hợp với cô gái đó, nếu không phải dùng tay trái viết thì là nhờ tâm phúc viết giúp, phong bì cũng cực kỳ đơn giản, nơi nào cũng tìm được, một cô gái rất thận trọng. Từ tên người nhận có thể biết đó là một người đàn ông, Dạ Dao Quang rời khỏi đình, tìm một tiểu sa di mô tả diện mạo Ôn Đình Trạm, để nhờ tiểu sa di tìm Ôn Đình Trạm ra đây giúp.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenss.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.