Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Quái Phi Thiên Hạ
Đề thi?" Mắt Ôn Đình Trạm khẽ động."Mấy đề thi lưu truyền rộng rãi đó, tổng cộng ta giải cho hắn mười mấy câu, vì vậy ta nói hắn là người thích lợi dụng." Văn Du lắc đầu nói."Không phải lợi dụng, chỉ e là mơ mộng hão huyền." Lục Vĩnh Điềm giễu cợt nói: "Làm mấy đề lưu truyền rộng rãi đó mà cũng tính sao? Nếu là thế, chỉ sợ không biết đã có bao nhiêu người thi đậu rồi. Cậu còn nói hắn khôn ranh, ngay cả ta cũng sẽ không tốn sức đi tìm người giải mấy đề đó. Đề thi một khi đã lộ ra, quan chấm thi đều phải chịu tội liên đới, một khi bị phát hiện thì sẽ mất đầu. Vả lại còn có hai ngày nữa là đến kì thi, người chấm thi chưa bao giờ chỉ ra một đề, nếu quả thật có người có sẵn đề, tiền lệ dùng đề dự bị cũng chẳng ít nên giải mấy đề đó chỉ có ngốc nghếch làm bừa thôi.""Ta cũng từng khuyên bảo như vậy, có điều hắn thành tâm muốn hỏi, ta cũng không tiện khước từ. Dù sao ta cũng không cần ôn bài nữa, nên coi như giết thời gian trước khi thi, cũng tốt hơn ra ngoài đi dạo." Văn Du rót cho mình một chén trà, ngồi xuống nói với Lục Vĩnh Điềm.Thấy không hỏi ra điểm nào đáng nghi, Tần Đôn chỉ khẽ giọng căn dặn: "Trước khi thi cậu đừng gặp lại chồng biểu muội nữa, mấy ngày nay cậu cũng giải cho hắn không ít đề rồi, coi như đã hết lòng quan tâm giúp đỡ. Lời tiểu Khu nói không thể coi thường, trước hết cậu cứ để tiểu Khu hóa giải đào hoa đao trên đầu giúp cậu đã." "Tiểu Khu, lại phải phiền cậu rồi." Văn Du giờ mới nhớ ra.Dạ Dao Quang không nhìn hắn, đứng lên trở về phòng, không lâu liền quay lại, ném đồ trong tay cho hắn: "Đeo thứ này lên người."Văn Du nhanh nhẹn bắt lấy, là một hồ lô ngọc. Miệng hồ lô ngọc có vẽ chu sa, bên trên đã kết dây, có thể trực tiếp đeo lên. Hắn lập tức gỡ ngọc bội bên hông xuống đổi thành hồ lô ngọc. "Hồ lô có thể thu đào hoa sát, miệng hồ lô vẽ chu sa, trong hồ lô chỉ cần đặt muối hạt thì có thể diệt trừ đào hoa sát. Hồ lô này là pháp khí ta luyện ra, thừa sức đối phó đào hoa đao của cậu." Dạ Dao Quang giải thích:"Có điều đào hoa sát của cậu không biết đã hình thành bao lâu, có tâm cũng coi như vô tâm, cho dù ta giúp cậu diệt trừ đào hoa sát, nếu người muốn hãm hại cậu đã giăng sẵn bẫy, cậu còn rơi vào bẫy mà không biết thì ta không ngăn nổi tai họa. Tốt nhất cậu hãy suy nghĩ cho kĩ, rốt cuộc có làm những chuyện khác, tiếp xúc với những người khác hay không."Văn Du nghe xong lại suy nghĩ cẩn thận, cuối cùng lắc đầu khẳng định: "Ta không hề tiếp xúc với người khác hay việc khác." Mọi người đương nhiên tin vào điều này, Văn Du không lý nào phải giấu giếm, do đó cũng yên tâm. Lục Vĩnh Điềm nhìn Ôn Đình Trạm đã lâu không nói gì: "Doãn Hòa, cậu đang nghĩ gì vậy?""Ta đang nghĩ, ngay cả tiểu Lục còn biết là phí công, một người mà Văn tử cho là khôn ranh thì sao cố chấp tiêu tốn thời gian này như vậy, rõ ràng là lãng phí tình cảm của Văn tử?" Ôn Đình Trạm chậm rãi nói.Cậu không nói thì thôi, vừa nói ra mọi người liền trầm tư suy nghĩ. Rõ ràng Văn tử giải đề không công cho hắn nhưng đều là vì xét trên tình cảm đối với Lạc Tầm, thứ tình cảm này dùng một lần sẽ ít đi một lần. Không có tác dụng gì, nếu đây không phải người ngu xuẩn thì sao phải làm thế? Văn Du là người kế thừa của Văn gia, hơn nữa bản thân Văn Du rất có năng lực và tài hoa, ngày sau công danh tuyệt đối không nhỏ, lại không phải đại sự liên quan đến tính mạng, cần gì phải hao phí ân tình này sớm như vậy?Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenss.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.