Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Quái Phi Thiên Hạ
Ôi trời, như một chưởng đánh vào bông vải! Nhớ lúc hắn tung hoành ngang dọc ở Ma giới, tổ tiên mấy đời của người này còn chưa được sinh ra, bây giờ hắn thật sự bất lực với Ôn Đình Trạm. Hắn cũng muốn bổ đầu của Ôn Đình Trạm ra, nhìn xem bên trong làm bằng thứ gì, cách nghĩ thật sự khiến hắn ngu si không thể nào hiểu được!Ma quân chỉ có thể bất lực mà thôi. Vì Ôn Đình Trạm tựa vào đá Âm Dương lạnh như băng, khí tức ấm áp bay ra từ Dương châu vây lấy cả người cậu. Cậu thản nhiên nhìn lên bầu trời đen kịt không một ngôi sao trên cao, ánh trăng tròn vành vạnh. Tết Trung Thu sắp tới rồi.Dao Dao, ta rất nhớ nàng. Giờ phút này có phải nàng cũng đang ngắm vầng trăng trong trẻo lạnh lùng, nhớ đến ta hay không? Không biết có phải cô cảm nhận được hay không, Dạ Dao Quang duỗi thẳng hai chân, nghiêng người dựa vào thân cây, ánh trăng sáng mờ mông lung trước mặt hiện lên khuôn mặt Ôn Đình Trạm cười ôn nhu khiến cô đột ngột giật mình, vô tình rung lá cây."Ai!" Tiếng động rất nhỏ này lập tức quấy rầy đến người canh giữ trong điện, chỉ thấy một âm thanh như làn khói mỏng bay ra. Nếu không phải Dạ Dao Quang chắc chắn không có chút khí ngũ hành nào dao động trên người này, hoàn toàn là khí của người tập võ, Dạ Dao Quang cũng nghi ngờ người này cũng là người tu hành.Thì ra người luyện võ thật sự cũng có thể đạt đến cảnh giới thế này. Kiếp trước, Dạo Dao Quang tiếp xúc với cổ võ thế gia, đâu có thâm sâu khó lường như vậy. Nhìn thân hình và cảm nhận hơi thở của hắn, Dạ Dao Quang cảm thấy dù giao đấu thật cũng không bị yếu thế nhưng chưa chắc có thể chiếm được ưu thế. Gần như theo bản năng, cả người Dạ Dao Quang đều tản ra khí ngũ hành bao vây quanh cô. Tuy thế, ánh mắt sắc bén của người này vẫn nhìn về phía cô như trước. Thấy vai người nọ khẽ động, cánh tay giấu dưới tay áo rộng của Dạ Dao Quang đã khởi động, đợi hắn đến gần chắc chắn phải ra tay.Dạ Dao Quang cũng đã âm thầm vận khí, chuẩn bị đến lúc thoát thân, bên ngoài vang lên ba tiếng roi tĩnh. Roi tĩnh là xa giá của Nghi vệ cảnh, nghĩa là hoàng thượng giá lâm.Kiếp trước rất nhiều người có sự hiểu lầm với roi tĩnh, cho rằng vào triều Thanh mới có roi tĩnh. Thật ra không phải vậy, từ triều Tần đã xuất hiện, quyển thượng "Bình Thoại Lục Quốc - Tần" có viết: "Tiếng hô vạn tuế van vọng mấy ngày liền, ba chiếc roi tĩnh người vắng vẻ." Trong chốc lát, quả nhiên màu áo bào chợt lóe, đoàn người đi vào. Chỉ có năm người đi tới, phía trước nhất chính là Hưng Hoa Đế đã qua năm mươi tuổi. Ông mặc áo bào màu trắng thêu hoa văn công phu phức tạp. Theo sau người là thị vệ và nội thị, cạnh ông là một cô gái trẻ dung mạo xinh đẹp, cô gái dắt theo một cung nữ. Tuy Dạ Dao Quang nhìn xuyên qua bóng cây loang lổ, chỉ có thể nhìn thấy một bên mặt nhưng Dạ Dao Quang chỉ liếc mắt cũng nhận ra người phụ nữ này. Năm đó cô và Ôn Đình Trạm cùng đi tìm long mạch, đi ngang qua Cừu gia, gặp được cô nương Cừu gia.Lúc đó cô và Ôn Đình Trạm đi đường nhỏ đến phần mộ tổ tiên của Cừu gia, là một khu đất tài thịnh đại cát. Nhưng Tề Châu gặp nạn lớn, Tri phủ Tề Châu cũng chính là phụ thân của cô nương Cừu gia này coi thường cương vị, làm cho nạn hạn hán ở Tề Châu nặng thêm, bị kết án xử trảm, gia sản Cừu gia bị sung công. Lúc đó, Ôn Đình Trạm và công tử Cừu gia - Cừu Vạn Hách nói chuyện vô cùng ăn ý, Ôn Đình Trạm còn vì thế mà sinh lòng tiếc nuối."Bệ hạ, chiêu nghi nương nương." Dạ Dao Quang nghe người canh giữ kia xưng hô với cô nương Cừu gia, ánh mắt không khỏi khiếp sợ. Cô đã sớm biết cô nương Cừu gia có tướng phi tần, nhưng thật không ngờ lại nhanh như vậy. Chỉ sợ huynh muội Cừu gia vì thù phụ thân chết thảm, nhưng lại không biết bọn họ đổ phần hận ý này lên đầu Trung thư lệnh tiền nhiệm Nhiếp gia hay bệ hạ. Không ngờ Vạn chiêu nghi nổi danh bên người bệ hạ chính là Cừu cô nương thay đổi danh tính.Nhưng rõ ràng chuyện của Tiêu Sĩ Duệ có liên quan đến Vạn chiêu nghi. Sau nửa đên bệ hạ lại đưa Vạn chiêu nghi đến đây gặp Tiêu Sĩ Duệ, thật làm người ta khó hiểu. Nghi ngờ trong lòng Dạ Dao Quang nặng trĩu, thấy người canh giữ kia lui về vị trí của mình, đảm bảo an toàn cho bệ hạ nhưng rất cảnh giác hướng này của cô.Trong lòng Dạ Dao Quang tò mò không thôi, cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ. Chẳng qua đợi thêm khoảng một khắc, bệ hạ dắt Vạn chiêu nghi rời đi, Kim Tử quay về ống tay áo của cô, Dạ Dao Quang cũng nhanh chóng rời đi.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenss.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.