Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Quái Phi Thiên Hạ
Nghe xong lời của Mộng Tầm, tâm trạng Dạ Dao Quang có chút phức tạp. Cô có chút kính trọng đối với Mộng Tầm, chỉ dựa vào một tia linh hồn nhỏ bé có thể chiến thắng được yêu vật, cuối cùng còn thôn tính yêu vật kia, chuyển yêu trọng sinh. Dạ Dao Quang bất đắc dĩ thở dài nói thêm một câu: “Bây giờ cô đã là yêu…”Hai hàng mi của Mộng Tầm khẽ run rẩy, nàng gật đầu đáp: “Đúng vậy, bây giờ ta là yêu, nhưng đây cũng không phải điều ta mong muốn, lẽ nào ta chỉ muốn sống cũng là sai sao, dù sao đó cũng là biện pháp duy nhất.”“Cô không sai.” Dạ Dao Quang thở dài: “Thậm chí cô còn là người bị hại, nhưng trên thế gian này có một số việc không thể phân biệt rõ đúng sai.”“Cho nên Dạ cô nương muốn thay trời hành đạo, thu phục ta sao?” Mộng Tầm bình tĩnh nhìn Dạ Dao Quang.Nói xong, Dạ Dao Quang chỉ đứng dậy rời khỏi Cô phủ. Hiện tại trong lòng cô rất buồn bực, chỉ trách ông trời để cho cô gặp gỡ Mộng Tầm mà thôi. Nguyên tắc của cô không cho phép cô không phân biệt phải trái thu phục Mộng Tầm, hơn nữa Mộng Tầm và Cô Mông cũng không có ý định rời khỏi quê hương bọn họ để ẩn cư nơi núi rừng, có lẽ những nơi hoang dã như vậy sợ rằng còn không an toàn bằng huyện Trường Thanh. Cô Mông cũng chỉ là một người phàm, trong rừng có rất nhiều nguy cơ, lại không thể bắt hắn cả ngày chỉ ở trong phòng được… Cô còn nghĩ tới gương mặt của Cô Mông, thiện ác liên tục thay đổi sợ rằng có liên quan đến Mộng Tầm, nếu Mộng Tầm bị tiêu diệt, Cô Mông sẽ trở thành người như nào Dạ Dao Quang cũng không đoán trước được. Vì vậy nếu để cho Cô Mông trở thành kẻ ác thì tội nghiệt đó Dạ Dao Quang cũng phải gánh chịu.Đến khi Dạ Dao Quang trở lại nha phủ, Tần Đôn và Đường thị đều đang sốt ruột chờ đợi, Dạ Dao Quang chỉ kịp uống một ngụm nước, bọn họ đã không nhịn được lên tiếng hỏi: “Tiểu Khu, tẩu…”“Nàng là yêu.” Dạ Dao Quang bình thản nói: “Nhưng…”Dạ Dao Quang kể lại đầu đuôi câu chuyện của Mộng Tầm, Đường thị có chút đa sầu đa cảm nên lập tức lau nước mắt: “Tẩu ấy thật sự là một nữ tử đáng thương.”“Thật ra có chút tương tự với Nguyễn Tư Tư.” Tần Đôn than thở. “Hoàn toàn khác nhau.” Dạ Dao Quang lắc đầu:“Tư Tư là bị yêu vật ép buộc biến thành yêu, trong tay còn hại mạng người, cho dù ta thương tiếc nàng cũng không có cách nào cứu giúp, chính nàng cũng biết nàng tội nghiệt nặng nề nên mới đỡ thay ta một chưởng kia để giảm bớt tội nghiệt. Lòng dạ Lương Thành Hề lại lương thiện phóng khoáng nên cho dù Tư Tư hồn bay phách tán cũng không khiến hắn nhập ma, ngược lại hắn còn có thể cắt đứt hồng trần, chú tâm tu luyện, nguyện làm bạn với Phật vì Tư Tư cầu phúc. Mà Mộng Tầm thì không phải vậy, nàng tuy có thân thể yêu vật nhưng lại là thụ yêu, thụ yêu này do không thoát được lôi kiếp, trong lúc nguy hiểm trùng hợp gặp được Mộng Tầm. Cây cối, hoa cỏ biến thành yêu vật không giống như động vật, trước khi tu vi tăng lên thì không thể rời khỏi nơi chúng sinh ra. Thông thường những cây cối, hoa cỏ có thể tu luyện đều sinh ra ở nơi rừng sâu núi thẳm, rất ít khi có người phàm đi tới nên không ai chủ động tấn công chúng, vì vậy trước khi thụ yêu kia gặp Mộng Tầm chưa từng tạo sát nghiệt. Sau khi Mộng Tầm thôn tính thụ yêu, Mộng Tầm chẳng những không làm việc ác mà còn một lòng hướng thiện, ta không có cách nào làm trái lương tâm thu phục nàng. Hơn nữa nếu Cô Mông mất đi Mộng Tầm chỉ sợ sẽ biến thành kẻ đại gian ác…”Đáy mắt Dạ Dao Quang lộ ra sự tranh đấu kịch liệt, sống cả hai kiếp cô chưa từng gặp chuyện khó giải quyết như vậy, hoàn toàn không biết nên bắt tay vào giải quyết từ đâu.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenss.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.