Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Quái Phi Thiên Hạ
Sự việc xảy ra ở Đế đô, Dạ Dao Quang tất nhiên là hoàn toàn không biết, bởi vì bây giờ cô đang gặp một phiền phức khó giải quyết. Chuyện này phải nói từ đêm hôm cô đến Cao phủ. Việc lẻn vào Cao phủ đối với cô mà nói vốn không khó, cho dù Cao phủ có một yêu vật tu vi ở trên Hóa Hình kỳ, Dạ Dao Quang đã đạt tới đỉnh cao của Hóa Thần kỳ, thiếu một chút nữa là có thể tiến vào Luyện Hư kỳ, khí ngũ hành quẩn quanh vào Cao phủ như vào chỗ không người.Cô lẻn vào trong dễ dàng, dựa theo bố cục căn nhà tìm thấy chỗ ở của Cao lão gia, phụ thân của Cao Hử. Sau khi cô lẻn vào trong phòng, cô lại không hề nhìn thấy vầng sáng công đức trên người Cao lão gia. Lúc đó cô vô cùng kinh ngạc, nhưng rõ ràng ở bên ngoài phủ cô đã nhìn thấy vầng sáng công đức, cũng có nghĩa là bên trong căn nhà này nhất định có người có đại công đức.Đầu ngón tay Dạ Dao Quang tụ khí quấn ra một viên công đức, khí ngũ hành đẩy công đức chuyển động. Ngôi sao đó bồng bềnh dưới bóng đêm, cứ dọc theo hành lang chuyển động qua viện, đi đến phía sau viện có một viện khác có chút hoang vắng. Cửa lớn của viện này bị khóa một ổ khóa vừa dày vừa nặng. Trên khóa dùng chu sa phủ lên chữ viết cổ xưa, phù văn này có tác dụng trừ tà trấn trạch. Cô ngẩng đầu, nhìn lên phía trên căn nhà còn treo một chiếc gương bát quái. Dạ Dao Quang xoay người tiến vào trong viện. Căn phòng ở trong viện đều rơi xuống những lớp bụi dày, những mạng nhện nổi bật đang kết lại, chứng tỏ ít thì mười năm không có người qua lại. Dạ Dao Quang theo công đức trôi bồng bềnh đi qua hành lang gấp khúc có gió lạnh lướt qua, xuyên qua vườn hoa nhỏ trong viện, đi đến góc trong cùng của viện. Chỗ đó có một cái giếng, bên trên giếng lại có một nắp giếng hình bát quái, tám góc của nắp giếng được xuyên dây xích sắt, dây xích sắt lần lượt buộc lên trên tám cái cây khác nhau.“Bút tích thật cao tay.” Dạ Dao Quang nhìn xung quanh vô cùng hoang vắng không một bóng người, lại sạch sẽ không có chút âm hồn. Trận bát quái trấn hồn này bố trí tương đối tinh diệu, công đức của Dạ Dao Quang như một con đom đóm trôi bồng bềnh quấn quanh nắp giếng.“Dạ cô nương, người cô muốn tìm có lẽ ở đáy giếng.” Cách rất gần, Nguyệt Cửu Tương cũng có cảm giác, dưới nắp giếng bát quái này trấn áp một luồng âm khí và oán khí mạnh mẽ. “Chắc hẳn không phải là một người.”Mà là một con quỷ.Điểm này, trong lòng Dạ Dao Quang cũng hiểu. Trận pháp này không phải người bình thường có thể làm được, dùng để trấn áp hồn phách của người có đại công đức, đây là đang trốn tránh nghiệp chướng. Hễ là người có đại công đức, nếu hồn trở về địa phủ, người giết người đó cũng sẽ không còn sống lâu. Người này đổi trắng thay đen, giam hồn phách của người đó tại chỗ này chính là để trốn tránh sự trừng phạt của trời. Trận pháp này vốn không dễ phá vỡ. Một khi phá vỡ trận pháp chắc chắn sẽ kinh nhiễu đến người bày trận, còn cả yêu vật ở trong phủ này. Cô hai quyền khó địch bốn tay, lại cộng thêm phải tiêu hao tu vi phá trận…Sau khi suy nghĩ kỹ, Dạ Dao Quang không ở lại Cao phủ lâu, trực tiếp quay về huyện Trường Thanh. Khi trở về đã là đêm khuya, vợ chồng Tần Đôn đã nghỉ ngơi. Lúc Dạ Dao Quang vừa mới tắm xong, đang lau tóc thì cảm giác được một luồng khí phía trên dao động, ánh mắt ngưng lại, khí ngũ hành toàn thân mở tung cửa sổ, thân thể nhảy ra ngoài. Khí ngũ hành trong lòng bàn tay cô ngưng tụ lại, vung ra một chưởng về phía màn đêm tĩnh mịch.“Bụp!” Một vật to lớn đập trước mặt. Không đợi Dạ Dao Quang ra tay, giọng nói quen thuộc vang lên: “Sư phụ, sư phụ. Là đệ tử, là đệ tử!”Càn Dương nằm bò trên mặt đất, tủi thân ngẩng đầu, ánh mắt oán hận nhìn Dạ Dao Quang.Khóe môi Dạ Dao Quang nhếch lên: “Bản lĩnh lớn rồi, tu vi vừa mới đột phá đã dám thả ra thần thức ở trước mặt ta?”Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenss.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.