Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Quái Phi Thiên Hạ
“Hứ, chàng chỉ biết coi thường muội.” Dạ Dao Quang hừ một tiếng, cầm ghi chép vụ án lên đọc một cách tỉ mỉ.Nếu đã là vụ án giết người, nhất định là có người chết, người chết là con trai độc nhất của một hộ nhỏ ở Đế đô. Cái chết có chút kì lạ, hắn bị hạ độc ở nhà trong phòng mẹ hắn, tuyệt đối không phải mẹ kế mà là mẹ đẻ, mà gia chủ chỉ có một vợ một thiếp, gia đình cũng rất đơn giản. Hôm xảy ra chuyện, người chết từ bên ngoài về nhà liền đến phòng mẫu thân, có lẽ là đi thỉnh an, mẫu thân ở trong phòng ngủ, hắn chờ ở bên ngoài rồi uống chén trà do người hầu dâng lên, chưa đến nửa khắc sau, đang nói chuyện với mẫu thân thì bị độc phát tác mà chết.Lúc điều tra phát hiện thuốc độc có trong chén trà, nguồn gốc của độc cũng đã điều tra rõ, là do nha hoàn hầu hạ bên cạnh thiếp của cha hắn đến hiệu thuốc bắc mua về. Vốn cho là nguồn gốc của độc dược được điều tra rõ ràng, hung thủ chính là người thiếp kia nhưng sau khi Kinh triệu doãn thẩm tra mới biết thuốc độc là do nha hoàn kia mua về để tự sát, nguyên nhân là người yêu của nàng ta lừa nàng ta đi lấy người phụ nữ khác “Vụ án ngộ sát?” Dạ Dao Quang xem xong ghi chép vụ án vô cùng đơn giản, suy nghĩ một lát mới nói.Nếu thuốc độc này là người khác mua, cũng không nhắm vào người chết, chứng cứ cũng cho thấy nha hoàn kia cũng không nói dối, thiếp thất cũng không có động cơ và thời gian giết người. Bởi vì người em trai ba mươi tuổi của nàng ta cuối cũng cũng có con trai, hôm đó đến nhà báo tin vui, cho dù nàng ta có thù hận gì cũng không thể chọn hôm đó để giết người. Người xưa rất mê tín, nàng ta còn phải tích đức cho cháu. Thiếp thất này lúc nhỏ gia đình nghèo túng nên mới vì em trai mà bán thân đi làm nha hoàn, tình chị em sâu đậm, bản thân minh kiếp này không có con cái, em trai ba mươi tuổi mới có con, nàng ta chắc hẳn rất vui mừng.Ôn Đình Trạm cười nhìn Dạ Dao Quang: “Sao lại là ngộ sát?” “Chàng xem, khẩu cung này, hôm đó nha hoàn mua thuốc độc để tự sát kia đi vào phòng bếp, nàng chắc là muốn hạ độc bản thân...” Nói được một nửa, Dạ Dao Quang cảm thấy không đúng, tuy người nhà này không giàu có lắm, chỉ có một nhà bếp lớn nhưng đã có nha hoàn thì dụng cụ của nha hoàn với chủ nhân không thể giống nhau, cho nên không thế lấy sai hay cho nhầm thuốc độc được...Ôn Đình Trạm không nói gì, đưa bản lời khai khác cho Dạ Dao Quang, là lời khai của mấy hạ nhân trong bếp. Họ đều thấy nha hoàn đi mua thuốc độc kia đúng là có đi xuống bếp lấy trà, cũng không phải là ấm trà có độc kia, mà nha hoàn cũng không được dùng bếp của chủ nhân. Nàng ta còn là nha hoàn của thiếp thất, đương nhiên sẽ bị nha hoàn của phu nhân để ý, không hề có cơ hội hạ độc.Dạ Dao Quang lại xem tất cả lời khai thêm một lần nữa, phát hiện thiếp thất này chỉ có hai nha hoàn, một người hầu hạ bên cạnh chính là nha hoàn mua thuốc độc, một người phụ trách bưng bê trà nước. Đại nha hoàn kia đến nhà bếp lấy nước bởi vì tiểu nha hoàn bị phong hàn, nước này còn là lấy cho tiểu nha hoàn nữa. Thiếp thất kia thường ngày rất an phận thủ thường, sống hòa thuận với chính thất nhiều năm nay. Chính thất cũng không phải người hà khắc, giữa hai người không có bất kỳ hiềm khích nào... Dạ Dao Quang đã xem tỉ mỉ lời khai của tất cả những người có xung đột lợi ích với người chết hay mẫu thân của hắn. Những người có hiềm khích, kể cả những chứng cứ Kinh triệu doãn tìm được, không ai có khả năng là hung thủ. Vụ án cỏn con này thật khiến Dạ Dao Quang nhức đầu.“Tên Kinh triệu doãn này đúng là cũng không tồi nha.” Sau khi xem xong, Dạ Dao Quang đưa ra kết luận.Kỳ thực loại án không liên quan đến nhân vật lớn này, rõ ràng mọi người đều nghi cho thất thiếp kia, Kinh triệu doãn có thể chấm dứt qua loa. Mặc dù không có chứng cứ chứng minh thất thiếp kia mưu hại phu nhân nhưng nàng ta cũng không có chứng cứ chứng minh mình trong sạch, cứ như vậy mà kết án, cũng chẳng ai nói được gì. Nhưng hắn không làm vậy, hơn nữa chỉ vì một người không đâu mà lại nợ ân tình của Ôn Đình Trạm. “Nếu không phải như vậy, sao ta lại phải hao tâm tổn sức chứ.” Ôn Đình Trạm lại cười nói:“Vị Kinh triệu doãn này họ Triệu, tên chỉ có một chữ Hối. Tên này thích nhận hối lộ nhưng không phải loại coi mạng người như cỏ rác, tiền nào nên nhận, tiền nào không nên nhận hắn rất rõ, là tiến sĩ lưỡng bảng khóa trước của Nhạc Thư Ý khi tiên hoàng còn tại thế, đứng cuối bảng nhị giáp, suýt nữa thì trở thành đồng tiến sĩ. Cùng trường với hắn ngoại trừ Cố đại nhân ra, còn lại đều không có thành tựu gì, có thể thấy được bản lĩnh của hắn.”“Chàng xem trọng loại người này sao?” Dạ Dao Quang liếc mắt nhìn Ôn Đình Trạm.Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenss.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.