Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Quái Phi Thiên Hạ
Vì thế mà bọn họ càng ngày càng trở nên hống hách. Đám người kia vì thế liền có ý đồ xấu với con gái vị phó tướng kia, âm thầm lên kế hoạch gần một tháng. Chính là mấy ngày trước, đám người này nhân lúc vị phó tướng này đang trực đã lẻn vào nhà hắn.Nhưng thật trùng hợp, chập tối hôm đó vị phó tướng này đuổi bắt một tên vượt ngục nên đã bị thương, lúc Cửu môn đề đốc tuần tra thì thấy hắn bị thương mà vẫn làm nên đã lệnh cho hắn về nhà nghỉ ngơi. Do vậy, hắn ông về nhà đúng lúc nhìn thấy một đám thanh niên đang muốn giở trò đồi bại với con gái mình, mà vợ mình đã bị thương nặng đang nằm một bên, trên đầu vẫn còn có máu đang chảy. Trong lòng vô cùng tức giận, hắn ra tay cũng không chừng mực nên đã đánh gãy chân của mấy người, nhưng đám người Quan Chiêu người đông thế mạnh. Hai tay không địch nổi bốn tay, hơn nữa hắn cũng lại đang bị thương, sau đó quần nhau một lúc thì hắn cũng đuối sức dần, bị đám người kia hợp lại đánh gục.Trong đây là lời khai của Quan Chiêu, là ký ức cuối cùng trước khi hắn hôn mê, sau khi hắn tỉnh lại thì trong sân chỉ còn lại hắn và ba người nhà phó tướng. Mỗi khi Quan Chiêu nhớ đến sự việc ngày hôm đó thì lại gặp ác mộng, bởi vì cả sân đều là máu, thân thể vị phó tướng kia đã bị rìu băm nát, mà cây rìu máu chảy ròng ròng kia lại nằm trong tay hắn. Phu nhân của phó tướng đang sống sờ sờ thì bị bóp chết, nhưng con gái của ông ấy lại ngã sang một bên, cuối cùng tỉnh lại cũng phát điên rồi… Mà Quan Chiêu vẫn chưa khôi phục lại tinh thần từ nỗi sợ hãi đó thì lại có thuộc hạ của vị phó tướng kia đến tìm, mới đẩy nhẹ cửa vẫn đang khép hờ ra thì đã thấy Quan Chiêu đứng ở giữa sân, bên cạnh chân chính là hung khí, lúc này liền bắt Quan Chiêu áp giải về nha môn. Cửu môn đề đốc đau đớn tột độ vì mất đi một ái tướng nên trong triều không ngừng tranh chấp với Công bộ Thượng thư. Hai bên đều là trọng thần mà nay lại xảy ra xích mích quân chính, lại còn có vụ án đẫm máu tàn bạo này nữa nên bệ hạ rất chú ý đến vụ án này, đáng tiếc là đã xảy ra từ năm ngày trước rồi, cho dù là Kinh triệu doãn hay Đại lý tự đều không phát hiện ra được gì cả.Thực ra Ôn Đình Trạm cũng đã nghe qua vụ án này trên triều rồi, nhưng những người liên quan đến vụ án này đều là những tình tiết quan trọng của sự việc, bệ hạ đã nghiêm lệnh trước khi chân tướng sự việc được làm sáng tỏ thì không một ai được phép tiết lộ chuyện này ra ngoài để tránh dẫn đến nhiều phiền phức không cần thiết. Suy cho cùng thì cho dù là Cửu môn đề đốc hay Công bộ Thượng thư đều là những người giữ chức vị quan trọng trong triều đình nên số người để mắt đến cũng không ít…Lúc đó Ôn Đình Trạm còn đang mải trêu đùa Dạ Dao Quang ở lễ sinh nhật nên không để tâm đi điều tra cho lắm, cho nên bây giờ cũng mới biết được hết đầu đuôi sự việc. Hôm đó đến lấy lời khai của người ở trong phủ phó tướng, lời khai của bọn họ cũng không khớp nhau, một chút khác biệt cũng chỉ là đứng ở góc độ cá nhân, hơn nữa bọn họ cũng không biết tại sao lại bị người ta ném về phủ. Vả lại trong phủ có hạ nhân làm chứng, đều là sáng sớm có người nghe thấy tiếng động sau đó vội vàng chạy đến thì đã nhìn thấy thiếu gia nhà mình hôn mê bị ném vào trong sân, xui xẻo bị gãy mất vài cái xương. “Sân nhà xảy ra hung án này ta có thể đến đó xem qua một lát được không?” Ôn Đình Trạm suy nghĩ một lát rồi nói:“Con gái của người chết kia vẫn còn, ta có thể gặp mặt một lát được không?”“Đến sân nhà xảy ra hung án thì đơn giản”. Triệu Hối nhăn mày nói: “Nhưng Lôi Đình Đình kia đã phát điên rồi, nhìn thấy người sống sẽ sợ hãi…”“Vị Lôi cô nương này là then chốt để phá án, nàng ta tuyệt đối sẽ không bị đám người Quan Chiêu dọa đến mức biến thành như vậy”. Dạ Dao Quang nói:“Rất có khả năng, đúng lúc nàng ta tỉnh lại thì đã tận mắt chứng kiến hung thủ đang băm nát thi thể của cha mình nên mới bị dọa đến phát điên như vậy!” “Ta và Đại lý tự Hứa đại nhân cũng đã nghĩ như vậy, nhưng từ sự tàn bạo của tên hung thủ này mà nói, tại sao sau khi hắn biết Lôi cô nương nhìn thấy hắn là hung thủ rồi thì lại không ra tay giết luôn Lôi cô nương?” Triệu Hối vẫn nghĩ mãi không ra điểm này.“Quan Chiêu nói lúc hắn tỉnh lại thì Lôi cô nương vẫn đang hôn mê, lẽ nào hung thủ có thể xác định được Lôi cô nương sẽ vì chuyện này mà bị dọa đến phát điên, không có cách nào có thể nhận ra hung thủ? Đây rõ ràng là không có cách nào có thể lý giải nổi!”“Rất có khả năng hung thủ không phải chỉ có một người!” Sau một hồi yên lặng Ôn Đình Trạm mới nói:Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenss.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.