Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Sủng Thê Làm Hoàng Hậu
Đến buổi tối ngày thứ ba, cả nhà dùng bữa, lão phu nhân nói: “Không còn sớm, hai vợ chồng các ngươi cũng đều trở về đi.” Lão phu nhân biết rõ sáng mai tôn nhi phải xuất chinh, hai vợ chồng mới vừa thành thân, lão phu nhân cũng lý giải, tự nhiên cho bọn họ nhiều thời gian chung đụng một chút. Nghe lão phu nhân nói, Tiết Nhượng tự nhiên dẫn Chân Bảo Lộ hồi Tứ Hòa Cư. Mà lúc này, Chân Bảo Lộ ngẩng đầu nhìn trăng sáng tỏ, có hơi phiền muộn.Một đường không nói gì, Tiết Nhượng cứ như vậy nắm tay nàng, chậm chạp đi tới. Trong sân trồng cây hoa quế, hiện thời là thời kỳ hoa quế nở rộ, một đường phiêu hương, thấm vào ruột gan.Hắn nói: “ Khoảng thời gian này ta không ở đây, nàng mang hài tử, mọi chuyện cần cẩn thận. Nếu có người mời mọc nàng, có thể không đi tận lực không đi, ăn đồ, uống nước trà, cũng đều muốn coi chừng. Ta sẽ an bài cho nàng hai nha hoàn biết công phu, nếu muốn ra cửa, các nàng sẽ che chở nàng.” Suy nghĩ một chút, lại nói, “ Sự vụ trong phủ, nàng không cần quá để tâm, hiện thời nàng mang hài tử, không thể quá vất vả.”Chân Bảo Lộ vẫn cảm thấy Tiết Nhượng ít nói kiệm lời, lúc này thấy hắn dong dong dài dài, không khỏi cảm thấy có chút buồn cười. Nàng vốn đang rầu rĩ, cũng chầm chậm thoải mái hơn. Tay nàng cứ bị hắn dắt như vậy, có loại cảm giác vợ chồng già.Nàng nghiêng đầu, tức giận nói: “Ta biết rõ. Ta lại không phải tiểu hài tử.”Nàng ở trước mặt hắn trẻ con, đó là bởi vì hắn đối nàng tốt, nàng ỷ lại hắn, tín nhiệm hắn. Chờ hắn đi, muốn đối mặt những người khác, nàng tự nhiên không thể lại là bộ dáng kia.Tiết Nhượng dừng lại bước chân, đôi mắt đen kịt nhìn về phía nàng, đưa tay sờ sờ mặt nàng, chạm vào lông mày nàng, lại sờ sờ lỗ tai nàng. Càng xem, lại càng nghĩ muốn mang đi.Hắn nói: “Nếu không phải nàng có thai, ta liền mang nàng cùng đi.”Chân Bảo Lộ biết rõ hắn chỉ là nói đùa, hắn phải đi hành quân đánh trận, nơi nào mang nàng đi được a? Bất quá, nghe lời nói này, Chân Bảo Lộ ngăn không được cảm thấy ngọt, ngoài miệng lại cố ý nói: “Ai muốn cùng đi với huynh chịu khổ nha. Lúc huynh trở lại, không cần mang cô nương thân thế đáng thương, không nhà để về thì tốt rồi.”Tiết Nhượng cười: “Ta sẽ không.”Nàng đương nhiên biết rõ hắn sẽ không. Chớ nhìn hắn ở trước mặt nàng thành thật nghe lời, nhưng ở trước mặt người ngoài, kia tâm địa nhưng là cực kỳ cứng rắn nha. Nhưng nàng thích nhất tính tình hắn như vậy, nàng nắm hai tay hắn lúc ẩn lúc hiện, trong miệng lẩm bẩm nói: “Làm sao bây giờ... Huynh còn chưa đi, ta liền bắt đầu nhớ huynh.”Tiết Nhượng cúi người hôn mặt nàng, đem nàng ủy khuất đều nuốt vào.Buổi tối hai người cũng không có đi tản bộ, Chân Bảo Lộ trước tắm rửa, chờ Tiết Nhượng tiến phòng tắm, nàng liền cẩn thận kiểm tra xiêm y Tiết Nhượng mang theo một lần nữa, xác nhận không có sót.Nàng liền lẳng lặng đứng ở đàng kia, Tiết Nhượng từ phòng tắm đi ra, nhìn nàng buông thõng mắt, dưới ánh nến, mặt mày nàng nhu hòa xinh đẹp nói không nên lời, làn da trắng nõn trong suốt, hiện ra một tầng vầng sáng dịu dàng, đẹp đến phảng phất sau một khắc sẽ đạp nguyệt trở lại. Mà giờ khắc này, nàng lại nghiêm túc nhìn ngó xiêm y.Tiết Nhượng cảm thấy thê tử quá mức hiền lành. Hắn tiến lên, từ phía sau ôm chặt nàng, tuy nói đã mang thai, nhưng vòng eo này như cũ mảnh mai như ban đầu. Bàn tay hắn ấm áp che ở chỗ kia, cái cằm chống đầu vai nàng, hôn lỗ tai nàng nói: “Hôm qua không phải đã thu thập xong sao?”Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenss.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.