Tiền Hạo Kiếp Tây Du

Chương 34: Kế hoạch đại viên mãn!


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tiền Hạo Kiếp Tây Du

Ả kỹ nữ ngồi trong kiệu nghe thấy tiếng chém g·iết bên ngoài, trong lòng cảm thấy chuyện chẳng lành bèn mở rèn ra xem.

Ngay lúc ấy, một khuôn mặt người đầy dâm tà thình lình xuất hiện trước mặt.

- A!!

Cô ta sợ hãi kêu lên, che rèm xuống rồi trốn trong một góc.

- Tiểu mỹ nương, tên Thái tử Kiến Thành đó đã bị ta xử rồi, hiện giờ chỉ còn lại Thái tử Thế Dân. Mỹ nương chỉ còn cách đầu quân cho ta thì mới giữ được mạng thôi.

Giọng nói kinh tởm của hắn từ bên cửa truyền vào. Ngay tức thì, hắn dùng đao chém một nhát tung rời cái rèm cửa.

- Tiểu nương tử, ta đến với nàng đây. He he he.

Hắn cười quái dị rồi đặt thanh đao bên ngoài, dần dần áp sát cô gái. Cô trông như một con thỏ nhỏ run rẩy trước nanh vuốt của sói.

Chiến cục bên ngoài đã định, người nằm xuống chỉ có hai vị hoàng huynh của Thế Dân. Một số binh lính tận trung phản kháng tới cùng nhưng khi nhìn thấy đầu của hai vị hoàng huynh lìa khỏi cổ mới bất lực đầu hàng.

Bùm!

Chiếc xe ngựa của Thái tử bị oanh tạc thành nhiều mảnh vụn nhỏ. Chúng văng lung tung, bắn vào kẻ nào thì kẻ đó nằm xuống. Bất kể mặc giáp hay không.

Thân ảnh binh sĩ vừa nhục mạ cô ta bay ra ngoài, cả người đập vào tường hoàng cung mà tắc thở.

- Sao vậy?!

Chúng binh sĩ nhìn nhau không hiểu chuyện gì đang diễn ra.

Kẻ vừa mang thủ cấp của Thái tử đi vào cánh cổng Huyền Vũ Môn bị kéo lại bởi một lực lượng nào đó.

Dù cố gắng chống trả nhưng vẫn không thể làm được gì. Chút phản kháng nhỏ bé.

Theo sự chứng kiến của đám binh sĩ, thủ cấp của Thái tử được gắn lại về thể xác ngay lập tức. Chúng cứ nghĩ Thái tử sẽ sống dậy nhưng không hề. Kiến Thành vẫn nằm đó, còn người làm ra chuyện ấy thì lại đứng ở xe ngựa đã vỡ nát.

Cả người ả ta đang tỏa ra một luồng yêu khí nồng nặc, chín chiếc đuôi cùng nhau vũ động khiến đám binh lính ngơ ngác.

- Yêu quái! Yêu quái!!

Không biết kẻ nào hô lên đầu tiên, nhưng khi bóng hình đó biến mất. Từng kẻ từng kẻ đều phải nằm xuống.

Nàng nhẹ nhàng bay tới trước mặt Kiến Thành, nhìn miệng hắn không ngừng trào ra huyết tương. Từ trong miệng nàng xuất hiện một viên kim đan vàng óng. Cô ta chậm rãi đưa chúng vào trong miệng của Kiến Thành.

Kim đan lập tức phát huy tác dụng, Kiến Thành chậm rãi mở mắt, nhìn người con gái mình thương bấy lâu ngay trước mặt.

Cô ta xấu hổ che đi, bây giờ trông cô ta không khác gì một bà cụ với tuổi đời gần trăm. Nhăn nheo, xấu xí.

Tay Kiến Thành gạt ra, nhìn thấy cảnh ấy. Hắn vô cùng biết ơn, nhưng rồi thoáng chút thất vọng.

- Xin lỗi, ta xin lỗi chàng. - Cô ả khóc nấc lên.

- Không, ta mới là người phải xin lỗi khi đẩy nàng vào tình cảnh này. - Kiến Thành nhẹ nhàng gạt đi dòng nước mắt trên má cô.

- Nàng có thể cho ta biết nàng là ai?

- Ta,... Ta là Hồ Ly tinh núi Tích Lôi.

- Nàng đã dùng nội đan cứu sống ta, như vậy thì nàng sẽ phải làm sao?

Giọt nước mắt của ả hồ ly rơi xuống mặt Kiến Thành. Không có câu trả lời, nàng ta hóa thành tro bụi ngay trước mặt Kiến Thành.

- Không!!! - Hắn gào thét trong tuyệt vọng.

Trong lòng đầy đau đớn không thể nào phát tiết. Nhưng rồi một bóng người hiện ra. Một lão đạo sĩ cùng đồng tử của lão.

- Sư phụ. - Kiến Thành sau khi sử dụng nội đan của ả Hồ Ly thì thương thế đã khỏi hẳn, vội vàng quỳ xuống khấu đầu với lão.

Lão không đáp lại, chỉ lấy cây phất trần phẩy nhẹ một cái. Kiến Thành cảm thấy cả người nhộn nhạo, có thứ gì đó từ trong người đẩy ngược ra ngoài.

Viên nội đan của ả hồ ly bay ra, lập tức bị một bàn tay bắt lấy. Một bàn tay đầy lông lá.

Lão đạo sĩ là do Ngộ Không hóa thành. Còn tên đồng tử chỉ là một phân thân của hắn đóng ra. Sau khi hoàn thành kế hoạch của Ngưu Ma Vương, hắn lập tức bay mất, mặc kệ mấy tên binh lính đang nhìn cảnh tượng kỳ diệu ấy.

Còn Kiến Thành, từ từ hóa thành một sợi lông rơi rụng trên mặt đất. Rồi nó cũng theo gió bay về với Ngộ Không.

Như vậy đã rõ, toàn bộ kế hoạch của Ngưu Ma Vương là chiếm đoạt được nội đan của hồ ly núi Tích Lôi, cũng chính là Ngọc Diện Hồ Ly, tiểu th·iếp của hắn. Kiến Thành do phân thân của Ngộ Không đóng giả để lừa gạt ả giao ra nội đan cứu sống hắn.

Nhưng tại sao Ngộ Không không trực tiếp hóa thành Kiến Thành mà phải giả làm đạo sĩ thu nhận Kiến Thành làm đệ tử? Kiến Thành thật ở đâu?

Ngộ Không bay về phía một ngọn núi cách đó mấy trăm dặm. Trên ấy xây dựng một đạo quán, trong quán không có ai nhưng vẫn hương hỏa liên tục. Hắn hóa thành lão đạo sĩ nhìn viên nội đan trên tay, ý định nuốt xuống.

- Sư phụ. - Một người từ trong bước ra, tay cầm cây chổi.

Người này khôi ngô tuấn tú, vẻ mặt có lo lắng nhưng nhiều hơn trong đôi mắt anh ta là sự lờ mờ không rõ ràng.

- Ngươi lại uống rượu đấy à?

- Sư phụ, con xin lỗi. - Anh ta cúi đầu thấp giọng.

- Lại còn đi săn thú, không chịu ở trong đạo quán tu hành. Nếu người ngoài thấy ngươi lại báo tin ngươi chưa c·hết thì sao?! Ta đã rất tốn công sức để làm tới điều này ngươi hiểu không?! - Ngộ Không trách mắng hắn một câu.

Người này không ai khác chính là Kiến Thành Thái tử. Ngộ Không đã dàn xếp hết thảy.

- Thôi không sao, đạo gia chúng ta không gò bó chống bên phật gia. Ngươi muốn làm gì cũng được, sớm mà ngộ đạo.

Nói rồi, hắn để lại Kiến Thành trông coi đạo quán, còn mình thì cưỡi mây cưỡi gió đi khỏi.

- Uống! Uống đi! Ha, ha, ha.

Ngưu Ma Vương đang vỗ vai Ngộ Không ăn mừng hắn chiến thắng trở về.

- Lão Ngưu, nội đan của ngươi đây nhé. Ngươi tính làm gì với nó? Lão Tôn đây dù thích cũng không thèm động tới. Thứ này không giúp ta trường sinh được. - Tề Thiên phủi phui cái tay như chối bỏ nội đan.

- Con trai ta đâu rồi?! - Ngưu Ma Vương rống lên một tiếng, Hồng Hài Nhi lập tức bay vào trong.

Lão đợi chờ một lúc, năm bóng người từ phương xa bay tới. Họ hóa trở về bản thể chính là Bằng Vương, Giao Vương cùng ba vị Đại Thánh khác. Trên tay đều có một viên kim đan. Sau khi giao cho Ngưu Ma Vương thì lão đưa hết cho Hồng Hài Nhi.

- Cầm lấy thứ này đưa cho mẫu thân ngươi, bảo đây là ta đã nhờ một vị tiên luyện chế ra, giúp nàng ấy giữ gìn được sắc đẹp thêm ngàn năm nữa. - Ngưu Ma Vương biết nàng ở dưới m phủ, bản thân thì không thể nào tiến tới nơi đó nên nhờ đứa con trai yêu dấu mang tới.

Trong lòng ông ta cũng hi vọng là khi có được thì nàng sẽ không giận dỗi nữa mà quay trở về. Đã chục năm không được gặp nàng, ông ta đã nhớ tới phát điên phát dại.

Giao việc cho con trai xong, hắn lại cùng Ngộ Không và năm Đại Thánh uống không biết trời đất.

Bọn họ cam tâm tình nguyện làm vậy, một phần vì lợi ích của họ. Nếu họ làm xong việc thì Ngưu Ma Vương sẽ chia sẻ bí quyết để đột phá tới Đại La Kim Tiên cho chúng nghe.

Tất nhiên sẽ không ai từ chối được lời mời gọi đầy hấp dẫn như thế này.

--------------------

Không ngờ tới, thế cục đã bày suốt hai chục năm nay của Ngưu Ma Vương đã rõ.

Ngưu Ma Vương là Đại La Kim Tiên, muốn biết cách đột phá? Chương sau sẽ có.

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenss.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top