Tiền Hạo Kiếp Tây Du

Chương 39: Vũ hóa Long Môn!


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tiền Hạo Kiếp Tây Du

Nhìn cánh đồng lúa ngày hôm qua được mưa tắm đầy ự nước mà giờ trở về hiện trạng khô cạn thì cậu cũng rất bất ngờ. Không lẽ nơi đây bị yêu quái nguyền rủa sao? Trường Bạch nghĩ vậy thì khai mở kim nhãn, nhìn xem nước bị hút đi đâu.

Mắt mở kim nhãn, tay tạo mưa không ngừng trút xuống ruộng sâu.

Khi mưa được một lúc, nước dâng lên khiến dân làng vui mừng, nhưng đã bị rút đi thật nhanh chỉ dùng mắt thường cũng thấy được.

Trong kim nhãn của Trường Bạch thì thấy nước rút tới một nơi. Cậu vẫn duy trì mưa cho khu vực đó, còn mình thì theo sự chỉ dẫn của dòng nước tới nơi yêu quái cư ngụ.

Tới nơi, cậu thấy nó ở ngoài biển, bên bờ còn rất nhiều thuyền bè và một ngôi miếu thờ nhỏ. Dòng nước dưới lòng đất chảy qua ngôi miếu đó rồi biến mất. Cậu lại gần ngôi miếu, nhìn bên trong đang cắm nén hương cháy dở, ngoài ra còn có một vài bức tượng của các thần tiên cầu may cầu phúc thuận lợi ra khơi.

Bên khác còn có cả một con giao nữa. Nếu cậu không để ý thì hẳn là sẽ bỏ qua con yêu quái này.

Quan sát một lúc bên ngoài, cậu nhìn ra được thì thuyền bè đậu ở đây như hình thành một đồ hình nào đó và ngôi miếu này làm trung tâm.

Nếu vậy thì việc mất nước trong ruộng hẳn là do đám này làm ra.

Trường Bạch dịch chuyển một chiếc thuyền ra nơi khác thì đoạn nước chảy vào miếu đã biến mất.

Suy đoán của cậu đã đúng. Nhưng ai là người làm ra chuyện này? Nước chảy về miếu mà trong đó chỉ có con giao đó rất khả nghi.

Trường Bạch tiến vào trong, thậm chí là đi quan sát quanh biển một hồi xem có ngư dân nào đang đánh cá ngoài đó hay không.

Đảm bảo không có một ai sẽ ảnh hưởng, cậu dập tắt nén hương đang cháy đi. Dù biết vậy có thể sẽ ảnh hưởng nhưng nếu người trong làng không có gạo ăn thì còn thảm hơn.

Ngay lúc vừa dập tắt, ngoài biển khơi sóng động dữ dội. Mây đen ầm ầm kéo đến, dù biết được tình huống này nhưng cậu cũng bất ngờ vì con yêu quái này tới nhanh thật đó.

Lại nghĩ tới đám đạo sĩ với tăng nhân ở sông đang bắt ngư vương trong lời chúng mà không nhịn được cười.

Đùng!

Trường Bạch nhìn một cột nước bắn lên trên cao từ nơi xa. Một con vật dài ngoằng, giống rồng nhưng không có sừng rồng xuất hiện.

- Chỉ là một con Giao. Ta còn tưởng thứ gì.

- Tiểu tăng đáng ghét, tại sao lại phá hương hỏa của ta?! - Giao mở miệng gầm lên. Sóng ào ào đánh vào bờ.

Những chiếc thuyền quanh đó cũng b·ị đ·ánh nát.

Trường Bạch có chút khó chịu khi con giao này vừa tới đã đòi chất vấn cậu. Cậu ta hóa kim thân, hư ảnh phật to lớn phía sau lưng tóm lấy con giao. Trong pháp lực của cậu có chứa một phần kinh độ siêu tịnh hóa vạn vật nên lúc con giao này bị tóm thì lực lượng trong cơ thể nó bị tiêu biến đi rất nhiều.

- Khoan! Khoan!! Thánh Tăng tha mạng!!

Con Giao yêu vội vàng xin tha, khí thế dữ dội vừa nãy mất sạch, chỉ còn cách biến nhỏ lại nằm gọn trong bàn tay của tôn phật.

- Nói ta nghe chút, sao ngươi lại đặt bức tượng của ngươi ở đó, và cả nước ở ruộng phía trên sao lại rút đi? - Trường Bạch nhẹ co bàn tay lại như muốn bóp nghẹt nó.

- Ấy! Đừng nóng, ta nói hết. - Biết mình không thể phản kháng, Giao yêu vội vàng tới sắp c·hết.

- Ta muốn độ kiếp nên phải mượn nhờ lực lượng nhân gian mới đặt bức tượng đó vào trong. Còn nước ở ruộng bị rút đi là do ta bản thân từ một con giao sống ở sông, vì phát triển mà không thể tiếp tục sống ở đó nữa, mà ra biến không có nước sông bổ sung thì sẽ c·hết vì không thể sống ở nước biển.

- Sao ngươi không chậm rãi thích nghi với nước biển? Ngươi không biết là nếu ngươi cố tình đặt tượng của mình vào để hưởng hương hỏa sẽ không thu được gì sao? Ngược lại là làm trái quy định của nhân gian, không làm ra chuyện tốt lại muốn hồi báo. - Trường Bạch chất vấn nó.

- Ta không còn nhiều thời gian nữa nên phải dùng cách ấy. Ngoài ra thì khi tiến vào trong biển sẽ có một phần lực lượng của Long Vương bảo hộ trợ giúp ta độ kiếp hóa rồng dễ hơn. - Con Giao nhìn về Trường Bạch, ngập ngừng rồi nói tiếp.

- Tượng ấy không phải do ta cố tình đặt vào, mà do ta lập kế hoạch cho đám bọn chúng chút cá nên chúng đặt bức tượng đó vào để bọn họ cầu mong ta cho thêm nhiều cá hơn.

Nói tới đây, con Giao đó cả người trở nên bực bội.

- Chúng không những trả ơn ít mà mỗi lần lại càng tham lam muốn nhiều hơn trước đó. Nhưng vì hương hỏa chúng cho rất tốt nên không còn cách khác là hướng thêm cá ngọt ra ngoài biển, không để nó ở lại trong ruộng.

- Nếu ngươi đã muốn độ kiếp tới vậy. Giờ ta cho ngươi cơ hội này.

- Hả?!! - Giao yêu bất ngờ kêu lên một tiếng, nhưng chưa kịp cản Trường Bạch thì cậu ta đã gọi thiên lôi tới.

Rầm! Rầm!!

Lôi điện vũ động trên không, Giao yêu thấy thế thì sợ hãi, vội cầu xin Trường Bạch dừng tay.

- Đại Thánh Tăng, cầu xin ngài đừng làm vậy. Ta sẽ c·hết mất.

Nó biết bản thân chưa chuẩn bị đủ nên phải nhẫn nhịn xuống. Đợi thời cơ tới mới dám độ kiếp.

Trường Bạch thì không nghe hắn nói.

Hắn cũng bất đắc dĩ hóa lớn bay lên trên không trung hứng trọn thiên kiếp giáng xuống.

Mỗi đạo đánh xuống, Trường Bạch đứng từ xa nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của nó cũng không chút động lòng. Muốn hóa thành rồng thì đây chính là chuyện mà nó phải trải qua, nếu không thì không có cách.

Một con thác từ trên trời xuất hiện, nó chảy xuống bên dưới, rất nhiều tiểu yêu tiểu ngư thấy được cơ hội này thì lao tới. Bên dưới chân thì mây mù như sương trên mặt biển, đi kèm theo cầu vồng vắt ngang. Trên đỉnh thác chính là một cánh cổng có hai con rồng quấn quanh trụ cột.

- Vũ hóa Long Môn.

Giao yêu thấy thế, hắn gầm lên thật lớn, bay nhanh tới cánh cửa đó. Nhưng không như hắn mong đợi, vừa leo ngược tháp, nó lại chịu thiên lôi oanh kích.

Từng đợt đánh lên khiến nó tróc vảy chảy máu. Máu r·ơi x·uống b·iển thì liền tan thành mây khói. Chính là lột da tẩy huyết để tiếp nhận long huyết, long lân.

Trên đầu nó nhú ra cặp sừng nhỏ tí, dường như sắp thành công.

Nhưng sức lực của nó không còn nhiều, tốc độ leo thác ngày càng chậm lại. Khi bị tụt ngược một đoạn thì một bóng ảnh xuất hiện trợ giúp. Nó trông tương tự với con giao, nhưng sừng đã hoàn chỉnh.

- Đây hẳn là Nam Hải Long Vương. - Nhìn đặc điểm nhận dạng của nó thì Trường Bạch đã nhận ra.

Trước đây có từng lấy chút tinh huyết nên cậu nhớ rất rõ điều ấy.

Graa!!!! Nam Hải Long Vương gầm lên một tiếng trợ lực cho con Giao đó, rồi lại trích ra một phần tinh huyết long tộc tiếp ứng.

Long nhãn nhìn về Trường Bạch đứng phía xa. Dù có chút cảm kích nhưng để con Giao này đột phá sớm như vậy thì không hay chút nào.

Nhìn cả quá trình diễn ra, Trường Bạch mỉm cười rời đi.

Sắp về tới Đông Hải rồi.

Sau rất lâu nữa, Giao yêu đã thành công hóa rồng. Nó sung sướng gầm lớn một tiếng sảng khoái vô cùng. Rồi hóa thành người, quỳ một chân xuống cảm tạ Long Vương trợ giúp.

Long Vương không để tâm, phẩy tay cho qua rồi về Long Cung. Nhưng Long Cung của hắn đã tanh bành, bị một vị khách không mời mà tới đập phá. Và người đó còn to gan không trốn đi.

--------------------

Long cung xảy ra biến cố? Người tới là ai?

Chương sau sẽ có!

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenss.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top