Tiền Hạo Kiếp Tây Du

Chương 12: Tam huynh đệ Sư Đà Lĩnh!


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tiền Hạo Kiếp Tây Du

Sau khi thu thập được tinh huyết Long Vương, cậu ta nhìn bốn lão. Họ cũng không dám nhìn trực diện, chỉ có thể cúi đầu chờ đợi phân phó, trong lòng họ cũng không khỏi sợ hãi.

Bốn lão đầu này dù đạt Quy Chân cảnh viên mãn đã lâu, tinh huyết vốn đã thuần nhưng không cách nào dám một mình độ kiếp, đều vì sợ Long Kiếp khác hẳn với Yêu Kiếp các tộc khác. Yêu Kiếp uy lực mạnh thì Long Kiếp lại càng mạnh hơn gấp mười lần.

- Chỗ các ngươi cai quản có con yêu nào đạt Quy Chân cảnh hoặc thuần huyết? Đem hết tinh huyết tới cho ta.

Trường Bạch phất tay chỉ bảo bọn hắn rời đi làm từng ấy việc.

- Vâng. - Long Vương chắp tay nhanh chóng rời đi một lúc. Chỉ mới gầm lên một tiếng, cả bầy thuỷ quái bắt đầu tụ tập lại trước cửa cung điện.

Trường Bạch ngồi trong đại điện đều có thể cảm nhận thấy rất nhiều yêu tộc thuần huyết hay Quy Chân cảnh.

- Các ngươi, ai có tinh huyết mau giao ra, bọn ta có việc quan trọng. Sau khi xong việc sẽ lập tức bù đắp cho các ngươi.

Bốn lão nói, đều uy tín như vậy, bọn họ có cách nào từ chối sao? Nếu từ chối thì sợ là toàn vùng thuỷ đều không có chỗ cho chúng dung thân.

Chúng lần lượt giao ra, mặt chúng ai nấy cũng tái nhợt đi vì tỉnh huyết chúng hao tổn rất lâu mới luyện ra, giờ lại bị rút đi như vậy. Quả thực khó mà chịu nổi.

Long Vương giải tán hết cả đám, rồi trở lại đại điện giao nộp lên cho Trường Bạch ngồi trên Long toạ.

Cậu ta nhận lấy chúng, nhìn về phía bốn lão, thầm đánh giá chất lượng thứ này cũng tương đối được, không quá tệ nhưng tỉnh lọc nó chắc sẽ còn ít hơn. Nhưng vậy là đủ.

- Được rồi, sau khi thành công, ta sẽ trợ giúp các ngươi độ kiếp.

Trường Bạch để lại một câu rồi rời khỏi nơi đây.

Bốn lão nhìn nhau, không rõ tại sao nhưng dường như việc ấy giúp mấy lão có hi vọng hoá thành Chân Long.

Dựa theo những gì hiện có, phải bước theo con đường cũ của tổ tiên thì mới có hi vọng đột phá cảnh giới lên trên. Nhưng việc ấy có rủi ro tương đối lớn, nếu không may sẽ phải bỏ mạng lại sau khi độ kiếp.

Nhưng Điêu Tổ? Là ai, toàn bộ lịch sử từ trước tới giờ đều không có chút thông tin nào về người đó.

Từ khi tu luyện tới Phản Hư cảnh đã mất năm năm, tới bậc Quy Chân lại mất thêm năm năm nữa. Không như con khi nào đó chỉ năm năm đã lên Quy Chân.

Ngộ Không vốn từ đá vá trời sinh ra, mượn nhờ sức mạnh Nữ Oa còn sót lại trên đó mà độ kiếp an toàn. Nhưng hắn lại không thể mượn sức mạnh ấy.

Sau gần một năm trên đỉnh Tàng Thư Khố, cậu tìm được một con đường. là mượn nhờ các Tổ tiên của tộc khác mà độ kiếp. Như Long Vương, có Chân Long chỉ huyết.

Trường Bạch bắt đầu từ ven biển tiến vào trong đất liền, những năm tu hành giúp cậu biết được vị trí của những con yêu quái có tiềm năng, hay thậm chí là có cả chân huyết.

Bây giờ là lúc cậu đi tìm từng con để chúng trợ giúp mình.

Từ Sư Đà Vương, Ngưu Ma Vương, Giao Ma Vương, Cửu Linh Nguyên Thánh, Di Hầu Vương, Hùng Sơn Quân, Ngu Nhung Vương,...

Bất kể ai có tỉnh huyết, cậu ta đều thu thập qua một lần. Những người chịu giao thì sẽ nhanh chóng rời đi, còn những ai ngoan cố, cứng đầu thì vẫn phải cho ăn đòn mới chịu.

Cửu Linh Nguyên Thánh là một ví dụ.

Khi vừa mới tới trên núi, Trường Bạch đã truyền âm cho Cửu Linh Nguyên Thánh ra nạp cho hắn tinh huyết. Hắn không chịu thì bắt đầu giao chiến.

Nó hoá thành con sư tử chín đầu, cả chín đầu đều gầm lớn, âm thanh nhức tai nhức óc phát ra từ chín cái miệng rộng khiến Bạch Xà không thể chịu nổi. Trường Bạch tạo ra một trận pháp cấm âm, không chút âm thanh nào có thể lọt qua.

Nhìn về phía con sư tử cứng đầu, Trường Bạch thổi ra lửa hàn băng lạnh lẽo. Bên ngoài thì lửa cháy phừng phừng thiêu rụi lông tóc của Cửu Linh, bên trong thì lại bắt đầu đông cứng các mạch máu ngăn chặn sự tuần hoàn máu trong cơ thể nó.

Nó vô cùng khó chịu, nhưng đối với chiêu này, hắn không có cách nào chống đỡ. Chỉ đành xin đầu hàng.

- Ta chịu thua! Mau dừng tay! Mau dừng tay!

- Sóm như vậy có phải tốt hơn không? - Trường. Bạch chỉ hơi liếc hắn.

Cách không tóm lấy hắn từ cái đầu chính của nó thu lấy tỉnh huyết.

Lửa hàn băng này vốn là một trong số thuật pháp được kết hợp từ nước thành băng tuyết, rồi lại kết hợp với lửa mà ra. Cuối cùng là mượn sức mạnh của mặt trăng mà thành.

Nghe tin từ xung quanh biết gần Sư Đà Vương có ba con yêu quái pháp lực thông thiên, Trường Bạch cùng Bạch Xà tiếp tục lên đường tới nơi đó.

Nơi đó có con sư tử lông xanh đang nằm ngủ bên cạnh một cây đao đang dựng đứng. Trường BạcF lại gần thi triển phong ấn, cấm âm, ẩn thân, mê hương để nó ngủ sau như chết. Thanh Sư Vương vẫn không hề biết mà vẫn nằm ngủ. Xong cậu lại hoá thành nó lúc ở nhân dạng người, mặt sư tử xanh cầm lấy thanF đao tiên vào trong động.

- Đại Vương! - Đám tiểu yêu xung quanh vẫn không thể phân biệt được thật giả để lọt gián điệp đi vào trong.

Trường Bạch đang nguy trang Thanh Sư Vương vào trong, thấy một con chim đại bằng màu vàng kim đang ngồi ăn. Bên cạnh hắn còn một con voi khổng lồ màu trắng đang nói chuyện với con đại bằng.

- Lão Tam! Ngươi không ngủ nữa à. - Con voi có sáu chiếc ngà quay qua nhìn Trường Bạch.

- À, ta đang đói bụng, các huynh cứ nói chuyện, ta ngồi nghe là được rồi. - Trường Bạch ngồi bên cạnh, vừa gióng tai nghe xem bọn hắn nói chuyện gì.

- Đại ca, dạo gần đây mấy con Yêu Vương ngoài kia truyền tin một con chồn chuyên đi thu thập tinh huyết. Sắp tới nơi đây, không biết đại ca có kế sách gì không?

- Ừm. Hắn tới thì chúng ta cứ vây đánh hắn, đừng quên ta có gì trong tay. - Kim Sí Đại Bằng trả lời.

- Lão nhị, tên đó không đáng lo ngại đâu. Cứ yên tâm, hắn sẽ phải nằm dưới thanh đao của ta! - Thanh Sư Vương - Trường Bạch nguỵ trang, vừa vỗ ngực vừa cười lớn.

- Ta không nghĩ là ngươi mạnh miệng thế đấy. - Bạch Tượng Vương nói.

- Chỉ là con chuột thôi, không là gì cả. - Thanh Sư nói.

Ha, ha, ha,...

Cả ba cười lớn không. thôi, Trường Bạch thấy thế, tay nắm chặt thanh đao, chém mạnh về phía Kim Sí Đại Bằng!

- Ngươi làm gì?! - Bạch Tượng nhìn lão đại bị chém, hắn vô cùng bất ngờ, cầm thương chĩa về phía Thanh Sư.

- Ngươi xem hắn là ai! - Thanh Sư chỉ vào phía Kim Sí.

Từ lúc nào, Kim Sí đã hoá thành Trường Bạch ngồi đó ăn hoa quả, trên người còn có vết thương bị Thanh Sư chém.

- Khốn kiếp! Ngươi dám cải trang thành đại ca ta! - Bạch Tượng gầm lớn, dùng vòi quấn lấy Trường Bạch, dùng thương đâm thẳng vào người y.

Thấy kế hoạch đã thành, Trường Bạch tụ chưởng lực rồi đánh lên người Bạch Tượng. Hắn lập tức bay ra ngoài, cả thân đập vào vách động tạo ra rung chấn ầm ầm. Đám tiểu yêu vội vàng bỏ chạy ra bên ngoài.

- Ngươi! - Bạch Tượng thấy Thanh Sư đánh mình, chỉ kịp kêu lên một tiếng.

Không kịp nói tới lời thứ hai, Trường Bạch lộ mặt thật giải trừ ảo thuật trên người Bạch Tượng rồi đánh thêm một Chưởng Ác Ngũ Lôi lên người hắn.

Hắn nhìn Kim Sí bị thương nặng bên cạnh, một cánh đã gãy, cây thương của hắn xuyên cơ thể lão đại. Hắn hối hận, ngất lịm đi.

Thanh Sư thật ở bên ngoài thấy động tĩnh lớn như vậy, hắn tỉnh lại, thanh đao luôn mang theo bên người không còn, lại bị vây ở trong trận pháp. Nó liên tục đấm vào nhưng chẳng thể lung lay dù chỉ một chút.

Số phận ba vị huynh đệ Sư Đà Lĩnh thế nào? Nội: tỉnh huyết để sống?

Chương sau sẽ rõ!

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenss.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top