Tiền Hạo Kiếp Tây Du

Chương 37: Nhân Sâm quả.


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Tiền Hạo Kiếp Tây Du

Trường Bạch quay người rời khỏi nơi này thì bỗng từ sau lưng có tiếng gọi lại.

- Đại sư, ngài vừa tới đã định đi như thế này rồi sao?

- Ấy, chớ gọi tiểu tăng là Đại sư. So với ngài thì sao mà sánh được. - Trường Bạch quay người lại, nhìn ra người gọi mình.

Người ấy chính là Xích Cước đại tiên. Nhìn đôi chân chắc khỏe như chân voi, cả người to lớn vạm vỡ, khuôn mặt phúc hậu nhân từ.

- Chẳng hay cậu tới đây là gặp Trấn Nguyên đại tiên? - Vâng, tiểu tăng tới là để gặp Trấn Nguyên đại tiên, nhưng tới cửa thì hai tiểu đồng đã đuổi ra không tiếp khách không mời. - Trường Bạch xoa xoa chiếc đầu bóng lưỡng.

- Như vậy thì dễ. - Xích Cước đại tiên nói rồi cười một tiếng thật sảng khoái, từ trong người lấy ra chiếc lệnh bài bằng bàn tay điểm chỉ trên đó một hồi lại cất đi.

Ông ta không nói một lời mang theo Trường Bạch bay lên trên không trung, hạ xuống Ngũ Trang quán. Một trận gió lớn thổi đến khiến lá rụng, cây cối rung lắc.

- Xích Cước huynh tới rồi sao? - Lại một vị tiên khác tới thật khiến Trường Bạch có chút khó hiểu.

Chẳng lẽ hôm nay mở tiệc chiêu đãi gì sao?

- Đây là? - Vị tiên đó nhìn Trường Bạch rồi hỏi.

- Tiểu tăng Huyền Tăng.

- À! Tôi biết cậu rồi, dạo gần đây rất được nhiều người biết đến. Ai cũng muốn theo cậu tu hành nhưng cậu đều từ chối. Nơi nào cậu dừng chân thì cũng có tai họa không lớn thì nhỏ. - Vị đại tiên ấy sảng khoái nói ra.

Trường Bạch gãi đầu, không ngờ mình lại nổi danh như vậy. Nhưng. như vậy thì nên làm thế nào để khen lại người ta trong khi còn chưa biết người ta là ai.

- Trương Thiên sư nói vậy khiến cậu ta ngại rồi kìa.

Xích Cước đại tiên vỗ vai an ủi cậu.

- Tiểu tăng vinh hạnh khi được Trương Thiên sư biết tới. Chẳng hay Trương Thiên sư tới cũng là để nhận năm đấu gạo từ Trân Nguyên đại tiên.

Nói ra lời này khiến cả hai đứng hình. Không biết là nói móc Trương Thiên sư hay đang chê Trấn Nguyên đại tiên chưa nhập đạo.

- Tên nhóc này thật là...

Xích Cước đại tiên cười lớn phá vỡ cục diện khó đỡ này rồi kéo hai người vào trong.

- Hai vị đại tiên tới rồi. Mời vào.

Thái độ của hai tiểu đồng lúc này rất khác vớ lúc cậu cùng tiểu trùng tới.

- Lại là hắn kìa. - Tiểu đồng nữ nói nhỏ với tiểu đồng nam.

- Kệ hắn, chúng ta tiếp khách cho tốt. Tới lúc đó sư phụ về ắt sẽ thưởng cho chúng ta. - Tiểu đồng nam hiểu chuyện hơn.

Trường Bạch đi ngang mặt hai tên nhóc này mà hai tên nhóc này chỉ liếc nhìn một cái rồi thôi.

Vừa tới bàn trà, xung quanh chỉ có ba cái ghế. Trường Bạch nhanh trí tạo thêm một cái nữa ngồi xuống cùng. Mình rõ ràng chính là khách không mời mà tới nhưng. chuyện tới nước này thì không còn cách nào khác ngoài mặt dày ở lại.

- Tiểu hữu không biết theo phái nào? - Xích Cước đại tiên hỏi.

- Ta thấy vị tăng y đâu hành khổ khất thực, chẳng hay là theo chân vị Thích Ca Mâu Ni ấy. - Thiên sư tò mò.

- Tiểu tăng một phần muốn tu đạo, một phần muốn dựng tiên vị hưởng hương hỏa nhân gian mới hành khổ khất thực. Còn tông phái tiểu tăng theo là Pháp Tướng tông.

Trường Bạch nhẹ nhàng. đáp rồi gọi ra cho họ xem pháp tướng của bản thân. Kim quang lan tỏa khắp Ngũ Trang quán. Người dân dưới núi nhìr lên thì thấy như mặt trời mọc lên trên từ nơi đó.

Xích Cước cùng Trương Thiên sư trợn mắt ra nhìn thấy cậu như vậy. Trong lòng cực kỳ vui và bất ngờ, muốn cùng luận đạo với cậu ta. Còn hai tiểu đồng thì phải trốn trong nhà, nhắm chặt mắt lại vì quá chói lóa, không dám nhìn trực tiếp như hai đại tiên.

- Quả thực là diệu kỳ, Phật pháp lại có Pháp Tướng tông như vậy.

- Theo ta biết thì dưới trướng Quan Thế m có tám vị Kim Cang La Hán cũng theo Pháp tướng tông. Mỗi người một việc khi kết hợp có thể đánh ngang tài ngang sức với Nhị Lang chân quân. - Trương Thiên sư vuốt râu.

- Nhị Lang chân quân, Dương Tiễn? - Trường Bạch thốt ra thành tiếng.

Cậu biết Kim Cang Bát Bộ rất mạnh, mỗi người đều ở bậc Tán Tiên. Cùng hợp lực lại đánh mà Dương Tiễn vẫn có thể chịu được, anh ta phải mạnh tới cữ nào rồi chứ.

Nhớ năm đó ở Quy Chân đánh với Dương Tiễn cấp độ Hóa Thần đã thấy ngang tài ngang sức. Trước khi chuyển thế thì mới đến Tán Tiên, giờ sau khi chuyển thế cẻ chục năm trời cậu ta đã vượt qua Tán Tiên.

- Cậu biết Dương Tiễn sao?

- Tiểu tăng từng giao lưu võ thuật với Chân Quân vài hiệp. - Trường Bạch nhẹ nhàng nói.

- Hay! Hay! Vậy ngươi có thắng hay không?

- Bát Bộ Kim Cang còn không thắng được Dương Nhị Lang thì tiểu tăng mới ở Hóa Thần sao dám đánh thắng được. - Trường Bạch cười mỉm.

- Mấy người đang bàn chuyện gì thế? - Bọn họ còn định hỏi tiếp thì chủ nhân đạo quán đã tới.

- Chúng tôi đợi nãy giờ rồi đây. Chủ nhà thế nào lại để khách đợi thế này. - Trương Thiên sư không. kiêng nể gì nói ra.

- Ngại quá, ta vừa nhận được tin từ sư phụ nên cấp tốc chạy đi chưa kịp để lại lời với đám đệ tử. Làm phiên các vị chờ lâu rồi.

Trấn Nguyên Tử vừa ngồi xuống, chắp tay cáo lỗi rồi phẩy nhẹ một cái, hàng loạt hoa quả rượu nồng xuất hiện trên bàn cùng xung quanh.

- Các vị, ta xin chịu phạt trước. - Trấn Nguyên Tử giơ cao chiếc chén lên uống ba hơi hết ba chén vào trong bụng.

Trường Bạch nhìn vậy trong lòng không khỏi cười, nhớ tới chuyện gì đó trong quá khứ nhưng không cách nào nhớ ra.

- Ra là các tiên cũng có phần lễ nghi giống người phàm như vậy. - Trường Bạch cười mỉm.

- Tăng hữu này... - Trấn Nguyên Tử nhìn hai người.

- Thất lễ, tiểu tăng là Huyền Tăng. - Trường Bạch đứng dậy cúi đầu thật sâu hành lễ. - Trấn Nguyên đại tiên, tiểu tăng mạo muội hỏi sư phụ ngài là Nguyên Thủy Thiên Tôn?

Trấn Nguyên giật mình, không ngờ người trong phật giáo này lại biết sư phụ của hắn. Ngay cả Xích Cước cùng Thiên sư cũng không biết chuyện này, khi nghe thấy thì cũng phải bất ngờ khi biết Trấn Nguyên là đệ tử của Nguyên Thủy Thiên Tôn.

- Ấy, ta nào phải đệ tử gì, chỉ làm ký danh tới nghe đạo thôi. Nào dám nhận làm đệ tử dưới môn hạ của ngài. - Trấn Nguyên vội xua tay nói.

- Thật tiếc cho một Địa Tiên Tam Tôn như ngài lại không được nhận làm đệ tử. - Trường Bạch nói vậy nhưng lại nghĩ tới bản thân mình. Không ngờ được rằng chính là mình gia nhập đó hơn chục năm vẫn chẳng hề hay tin có người như Trấn Nguyên Tử tới nghe đạo.

Hoặc cũng có thể là do đối với người tu đạo thì bế quan chục năm chỉ trong chớp mắt nên mình cũng không biết là phải.

- Các vị mời dùng, chúng ta vừa thảo luận vừa thưởng thức.

Trấn Nguyên Tử lại ngồi xuống dưới, khởi đầu cho câu chuyện.

Trường Bạch cảm nhận được bản thân đang có sự thay đổi rõ rệt. Những ách tắc chưa thông bây giờ đã được thuận buồm hơn rất nhiều. Ngay cả những hoa quả hay rượu này cũng không phải tầm thường. Trong đó chứa rất nhiều linh khí.

- Tiểu Thụ, Tiểu Thảo đâu?

Kết thúc buổi tọa đàm luận đạo này. Trấn Nguyên Tử lại gọi mấy tên đồng tử mang ba cái hộp tới. Khi mở ra, bên trong chính là một quả hình trẻ em đang ngồi thiền.

- Cài này... Quý quá bọn ta nhận sao được. - Xích Cước có ý từ chối thứ này.

- Có chút này thôi, dùng một chút lại thêm trường sinh bất tử. Trong nhà ta vẫn còn nhiều lắm, các vị đừng khách khí.

Trường Bạch nghe vậy cũng không dám chối bỏ liền cất đi.

Nhìn họ đều đồng ý nhận đồ, Trấn Nguyên đại tiên gật đầu hài lòng rồi tiễn khách.

--------------------

Tới chơi lại có quà mang về, nhưng đâu biết rằng đây là mở đầu cho tai họa.

Chương sau sẽ có!

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenss.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top